“Một trận chiến thành danh, lên như diều gặp gió. Mặc dù cái tên Diệp Lăng Thiên vang danh thiên hạ, nhưng lại đạp lên thi thể của vô số người”.
Hai người đang nhìn chằm chằm khe núi, bỗng có tiếng động vang lên, giống như từ nơi xa xôi vọng tới, lại giống như ở ngay bên cạnh.
“Sư phụ?”.
Nghe thấy giọng nói đó, Lạc Tử Uyển sáng mắt lên, kinh ngạc kêu lên.
“Tĩnh Di sư thái đến rồi sao?”.
Lúc này, Lí Thanh Du cũng ngẩng đầu lên. Một bóng người lơ lửng giữa tầng mây trên đỉnh đầu, đầu đội mũ vải, tay cầm phất trần, đang cưỡi gió mà đến.
Người đến là một nữ ni xinh đẹp động lòng người, tuy mái tóc đã được chiếc mũ che lại, nhưng khó giấu đi nhan sắc tuyệt đẹp của bà ta.
Bà ta mặc một chiếc áo dài màu đen, đứng trên đỉnh mây, giống như Quan Âm phổ độ hạ phàm, nhìn xuống hai cô gái. Mây màu xung quanh người bà ta hơi cuộn lên, bị đẩy ra xa một trượng, cho thấy tu vi mạnh mẽ của vị ni cô này.
Chấp chưởng phái Nga Mi, pháp danh Tĩnh Di.
“Sư phụ!”.
Lạc Tử Uyển chắp tay hành lễ với Tĩnh Di.
“Vãn bối Lí Thanh Du bái kiến sư thái!”.
Lí Thanh Du cũng đúng lúc khom người xuống.
Tĩnh Di gật đầu với Lạc Tử Uyển, sau đó quay sang Lí Thanh Du, trong mắt lóe lên vẻ tán thưởng.
“Cô chính là truyền nhân thế hệ này của phái Hồ Ngọc Nguyệt, không tồi!”.
Bà ta khẽ gật đầu với Lí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350053/chuong-1776.html