Chương trước
Chương sau
“Đúng vậy Tiểu Thiên à, cô Hà cháu gần như ngày nào cũng nhắc đến cháu với chú cả, cứ muốn gọi cháu về thăm, ăn cùng cô chú bữa cơm, hôm nay cuối cùng cũng trông mong cháu về rồi!”

Tiếu Lâm vừa nhận lấy quà, vừa vỗ vai Diệp Thiên, giọng điệu thổn thức.


“Cái này là do cháu, vẫn không có thời gian rảnh, chú Tiếu và cô Hà cũng đừng giận cháu đây!”

Diệp Thiên khẽ sờ đầu, thái độ khiêm nhường, khẽ cười tạ lỗi với hai người họ.

Hà Tuệ Mẫn và Tiếu Lâm cũng không quan tâm đến khách khứa khác, kéo Diệp Thiên ngồi xuống, hỏi thăm Diệp Thiên mấy tháng nay đi đâu đến đâu, vô cùng quan tâm, Diệp Thiên cũng trả lời toàn bộ, chỉ tránh nhắc những vấn đề mấu chốt nhạy cảm thôi.

Lí Thu Hà cách đó không xa nhìn ba người họ nói chuyện, trong lòng dao động. Tuy Diệp Thiên nắm giữ vị trí đứng đầu thế giới, nhưng trước mặt trưởng bối tôn kính của mình thì vẫn duy trì sự khiêm tốn thuần khiết nhất, người đàn ông như vậy quả thực khiến vô số phụ nữ động lòng.

Nếu không phải lúc đầu cô ta và Diệp Thiên đã có mâu thuẫn ồn ào không vui, hơn nữa bản thân cũng không còn trong sạch thì cô ta nhất định sẽ không màng mọi thứ, nghĩ mọi cách bám chặt lấy Diệp Thiên.

Ở chỗ ghế khách khứa cách đó mười mét, chủ tịch tập đoàn Âm Dung là Vạn Vũ Hào đang nhìn bên này, khẽ nhíu mày.

Ông ta biết Tiếu Lâm cũng không phải chỉ mới ngày một ngày hai, thái độ Tiếu Lâm đối với hậu bối tuy không tính là hiền hoà nhưng ông ta biết rõ, ánh mắt Tiếu Lâm nhìn cao đến thế nào.

Tiếu Lâm trông như đối xử với con cháu, với ai rất ôn hoà nhưng thực ra trước giờ ông ta chưa từng thấy ai thực sự lọt vào mắt Tiếu Lâm, ngay cả Vạn Viễn Đồ con trai ông ta thanh niên tuấn kiệt, cũng chỉ khiến Tiếu Lâm hơi gật đầu mà thôi.

Nhưng bây giờ, một cậu thanh niên mặc đồ bình thường lại được hai vợ chồng Tiếu Lâm nắm tay lôi kéo đối đãi giống hệt như con ruột, hỏi han ân cần, khiến ông ta vô cùng kinh ngạc.

Vạn Viễn Đồ bên cạnh nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt cũng chợt thay đổi, cũng liếc nhìn Diệp Thiên.

“Bố, đó chẳng phải là tên mặt trắng mà Lí Thu Hà dẫn đến sao? Sao trông như thể rất thân với nhà chú Tiếu vậy? Chẳng lẽ là họ hàng của bọn họ sao?”

Lúc trước anh ta đã chú ý đến Diệp Thiên, nhưng nhìn thấy quần áo trên người Diệp Thiên thì trong lòng thoáng chốc đã xem thường, không quá quan tâm. Nhưng bây giờ, thanh niên trừ ngoại hình cũng không có gì đáng để mắt lại đang nói chuyện vui vẻ với hai vợ chồng Tiếu Lâm, giống hệt như người thân, khiến anh ta cảm thấy không vui.

“Chắc là không phải!”. Vạn Vũ Hào lắc đầu nói: “Họ hàng của Tiếu Lâm, đa phần bố đều gặp rồi, đời thứ hai nhà họ Tiếu bọn họ, anh lớn nhà họ Tiếu cũng chỉ có một đứa con trai, bây giờ đang làm bí thư chính phủ ở Quân Thành, tỉnh Kiềm, thanh niên đó rõ ràng không phải!”

Ánh mắt ông ta nghiêm túc, càng cảm thấy nghi hoặc: “Không phải họ hàng trong nhà họ Tiếu, nhưng vợ chồng Tiếu Lâm lại nhiệt tình với cậu ta như vậy, chẳng lẽ cậu ta có lai lịch gì sao?”

Quen biết Tiếu Lâm đã lâu như vậy, đây cũng là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Tiếu Lâm gần gũi thân thiết với một thanh niên, bất giác lại khiến ông ta bắt đầu suy đoán thân phận Diệp Thiên.

“Có lai lịch?”. Vạn Viễn Đồ nhíu chặt mày: “Vừa nãy con đi qua cửa, đúng lúc nhìn thấy cậu ta muốn vào biệt thự, vì không có thiệp mời nên bị bảo vệ ở cửa chặn lại nữa!”

“Nếu cậu ta thật sự có lai lịch, thì sao đến thiệp mời nhà họ Tiếu mà cũng không có chứ?”
“Ồ?”. Vạn Vũ Hào nghe vậy, trong lòng lại càng nghi ngờ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.