Chương trước
Chương sau
“Thái sư Tĩnh Di sao?”, nghe danh của người này mấy vị vương cấp đều đanh mặt, những người khác có mặt cũng đều tỏ ra kinh ngạc.

“Hóa ra là truyền nhân của Nga Mi, chủ nhân nhiệm kỳ này của Ỷ Thiên Kiếm, đây chinh là Tử Uyển trong lời đồn đó sao?”

“Lạc Tử Uyển ấy còn mạnh hơn cả cửu đại thiên tài đấy!”


“Chậc chậc, phái Nga Mi à? Cuối cùng cũng gặp được người thật rồi!”

Lạc Tử Uyển giới thiệu xong thì khiến không ít người phải kinh ngạc kêu lên, đến ngay cả Lư Chính Vũ trên sân khấu cũng phải giật mình.

“Hóa ra là cô ấy, truyền nhân của Nga Mi cũng đã xuống núi rồi sao?”

Nga Mi, Thiếu Lâm, Võ Đang trước giờ đều là những môn phái lớn trong giới võ lâm, tồn tại nhiều thế kỷ, Võ Đang còn tương đối ổn vì cũng đã theo kịp xã hội hiện tại, Nga Mi và Thiếu Lâm thì vẫn giữ lớp mặt nạ thần bí của mình. Bất luận là người lớn hay người nhỏ thì đều rất ít khi tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Giờ đây Lạc Tử Uyển của Nga Mi đã xuất hiện, điều này có nghĩa là Nga Mi đã bắt đầu có động tĩnh.

“Hóa ra là đệ tử của thái sư Tĩnh Di à, nể tình cô còn ít tuổi nên chuyện vừa rồi bỏ qua!”

Đến cả Liên Đạo Thành cũng bớt giận. Mặc dù giọng nói vẫn còn lạnh lùng nhưng sát ý đã không còn, những người khác cũng chuyển hướng nhìn.

Thái sư Tĩnh Di, dù cho vương cấp có nhiều như mây thì thái sư vẫn chiếm một vị trí khá cao. Trong trận chiến vương cấp năm xưa, thái sư Tĩnh Di tay cầm phất trần quét bay tới không dưới mười người khác thuộc cảnh giới vương cấp, uy danh lừng lẫy nên đến cả bọn họ cũng cảm thấy kiêng dè.

“Đa tạ tiền bối!’

Lạc Tử Uyển lên tiếng rồi quay người đi về phía Lí Thanh Du.

“Buổi đấu giá hôm nay có lẽ không còn gì đặc sắc để xem nữa rồi. Thanh Du, tôi nhận được tin của sư phụ, sư phụ đã tới Lư Thành rồi, cô có muốn đi cùng tôi tới gặp sư phụ không?”

Lạc Tử Uyển mỉm cười với Lí Thanh Du.

“Thái sư đã tới rồi à?”

Lí Thanh Du dao động đôi mắt và lập tức gật đầu. Cô ta đã muốn được gặp vương cấp hàng đầu của phái Nga Mi từ lâu, hai người chào Thích Kiếm Anh rồi rời khỏi buổi đấu giá.

Bốn vị vương cấp đứng tại chỗ một hồi lâu, sau đó Cô Giang Điếu Tẩu quay về phía Lư Chính Vũ.

“Anh Lư, tôi và anh quen biết đã lâu, nhưng hôm nay bị anh làm vậy thì tôi nhớ kỹ lắm đấy!”

“Từ nay giữa tôi và anh không còn gì nữa, tôi đi trước!”

Ông ta dứt lời bèn lao khỏi buổi đấu giá như một bóng ma.

“Hừ!”

Đến cả Liên Đạo Thành cũng hừ giọng và rời đi theo, hai người còn lại cũng biết mất trước tầm mắt của mọi người.

Bốn vị vương cấp, người đi nhà trống. Lư Chính Vũ cuối cùng cũng có thể thở phào. Nhưng một giây sau ông ta bỗng đanh mặt nhìn về hướng mà bốn người kia rời đi.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.