Chương trước
Chương sau



“Các vị không cần căng thẳng! Vừa rồi tôi chỉ muốn nhìn xem đồ trong hộp đá có phải là thanh tàn kiếm kia hay không, chứ không hề muốn ra tay cướp đoạt, kế tiếp đều nghe anh Lư sắp xếp!”

Ông ta nói rồi ngồi xuống ghế, giống như trước đó chưa từng xảy ra chuyện gì, mấy người còn lại thấy vậy cũng đều ngồi xuống, chờ đợi Lư Chính Vũ chủ trì toàn cuộc, bắt đầu đấu giá hộp đá.


Trong lòng Lư Chính Vũ tức giận, nhưng lúc này ở trước mặt mọi người, ông ta cũng không thể ngang nhiên tìm Liên Đạo Thành tính sổ, chỉnh đành coi như không có chuyện gì.

Trước mặt mọi người, Lư Chính Vũ giơ ngón tay ra, một cơn gió nổi lên, hóa thành lưỡi gió sắc bén, cắt ngang phần đỉnh của hộp đá.

Lúc này tiếng kiếm lanh lảnh trước đó lại càng rõ ràng, một hơi thở cổ xưa từ trong hộp đá phun ra ngoài, mang theo tia sáng chói lọi.

Sau đó, một thanh kiếm gãy đen tuyền được chế tạo bằng chất liệu đặc thù bay vào trong tay Lư Chính Vũ, hiển hiện trước mặt tất cả mọi người.

Trên thanh kiếm gãy có dấu vết rỉ sét, rõ ràng đã trải qua biết bao năm tháng, nhưng trong rỉ sét lại ẩn hiện mấy tia sáng thần thánh, nói rõ vinh quang tột đỉnh mà nó từng trải qua, các võ giả lớn tuổi nhiều kinh nghiệm ở đây đều có thể nhìn ra phi phàm bên trong thanh kiếm này.

Đưa ra cho mọi người xem xong, Lư Chính Vũ lại thả thanh kiếm gãy vào hộp đá, sắc mặt trang nghiêm nói.

“Các vị, đây chính là thanh kiếm mà Trường Hà Kiếm Tiên tung hoành vô địch năm trăm năm trước luôn mang theo bên mình, không thể giả được!”

“Không giới hạn giá khởi điểm, các vị có thể dùng chí bảo, vàng bạc, dược liệu… đấu giá, người trả giá cao được ưu tiên, nhưng người sở hữu cuối cùng sẽ do lão già tôi quyết định!”



“Bây giờ mọi người có thể bắt đầu ra giá!”

Ban đầu, Lư Chính Vũ dự định để thanh kiếm này đến cuối cùng buổi đấu giá, tránh ảnh hưởng đến mười vật phẩm đấu giá phía trước, nhưng vừa rồi bị Bích Ba Yên Khách náo loạn, bây giờ tên đã lắp vào cung, chỉ có thể dời nó lên đấu giá đầu tiên.

“Trường Hà Kiếm Tiên?”

Nghe thấy lời của Lư Chính Vũ, các võ giả ở đây đều mơ hồ không hiểu, chỉ có những cao thủ cảnh giới siêu phàm hơn trăm tuổi kia, ai nấy đều tỏ ra khiếp sợ ngạc nhiên.

“Trường Hà Kiếm Tiên?”. Đôi mắt đẹp của Lí Thanh Du cứng lại: “Cao thủ vô địch vào năm trăm năm trước?”

Lạc Tử Uyển ở bên cạnh gật đầu, cô ta xuất thân Nga Mi, Nga Mi có lịch sử lâu đời, thậm chí năm đó còn có thể sánh ngang với Võ Đang, Thiếu Lâm, tất nhiên Nga Mi cũng rõ như lòng bàn tay lịch sử năm trăm năm trước.

“Trường Hà Kiếm Tiên, người có tên tuổi nổi tiếng ngang với Tam Phong Chân Nhân năm trăm năm trước. Tam Phong Chân Nhân dùng Thái Cực thập tam thức uy chấn thiên hạ, còn ông ta thì dùng kiếm thuật tài giỏi tung hoành bốn phương. Hơn nữa tương truyền ông ta có được truyền thừa thượng cổ, nắm giữ bí ẩn trường sinh, sau khi Tam Phong Chân Nhân cưỡi hạc về trời, ông ta vẫn còn sống trên đời, chỉ là không biết người ở nơi nào!”

“Thật không ngờ thanh kiếm ông ta luôn đeo bên mình lại xuất hiện trong buổi đấu giá của nhà họ Lư, bây giờ tôi đã hiểu vì sao sư phụ lại muốn tôi đến tham gia rồi, rõ ràng chính là vì thanh tàn kiếm này!”





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.