Khi Lí Thanh Du hỏi vậy thì đôi mắt của Lạc Tử Uyển sáng rực, đó là phản ứng của một thiên tài khi nhìn thấy vật lạ.
Lạc Tử Uyển nhìn về phía trước, đôi mắt ánh lên ý vị và sự khâm phục: “Tuệ Không đã đạt tới kim thân của Phật gia chưa thì tôi không rõ nhưng tôi có thể khẳng định Tuệ Không là một trong những thiên tài giỏi nhất mà tôi từng gặp!”
“Tôi khó có thể tưởng tượng ra một ai có sức sống và ý chí mãnh liệt như Tuệ Không!"
Đôi mắt xinh đẹp của Lí Thanh Du khẽ dao động. Cô và Lạc Tử Uyển quen biết từ nhỏ, chỉ có điều hai người đi hai con đường khác nhau, Lạc Tử Uyển gia nhập Nga Mi, còn cô ta gia nhập Hồng Ngọc Nguyệt.
Do vì quen biết từ nhỏ nên cô ta biết rất rõ tính cách của Tử Uyển. Người có thể khiến Tử Uyển đưa ra đánh giá thì chắc chắn Tuệ Không phải là một kỳ tài, là quán quân trong lớp thanh niên
Lạc Tử Uyển dường như đang nhớ lại lần gặp Tuệ Không của phái Thiếu Lâm. Một lúc sau, cô gái mới lại lên tiếng: “Lần này xuống núi, ngoài việc làm theo mệnh lệnh của sư phụ tham gia buổi đấu giá ra thì tôi vẫn còn một việc quan trọng cần làm!”
Nghe giọng nói kiên định của Lạc Tử Uyển thì Lí Thanh Du quay đầu lại với vẻ ngạc nhiên: “Ý cô là…”
Lạc Tử Uyển gật đầu nghiêm túc: “Đúng vậy, lần này xuống núi tôi còn phải tìm một bạn võ phù hợp với mình nữa!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/350011/chuong-1734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.