Chương trước
Chương sau
Nhưng hơn 100 năm trôi qua, Quỷ Vương Phệ Nhật lại một lần nữa thi triển Đại Thiên Ma La Chưởng, ông ta tự hỏi nếu đỡ chính diện, e rằng khó mà đỡ được.

Bàn tay màu đen khổng lồ ập đến, đánh thẳng đến trước Diệp Thiên cách ba trượng, luồng khí mạnh mẽ thổi khiến ống tay áo Diệp Thiên bay phần phật, không gian xung quanh cũng bị luồng khí làm cho chao đảo, luồng khí cuồn cuộn nổi lên vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng Diệp Thiên, chỉ ngước mắt nhìn, giữa vùng lông mày lộ ra vẻ coi thường.


“Tôi nói rồi, tôi sẽ tiêu diệt tất cả bên trong Viêm Giới!”.

Cậu không dùng nhiều động tác, chỉ búng ngón tay một cái.

“Ào ào!”.

Một ngọn lửa bùng lên ở một cạnh của Viêm Giới, sau đó thổi sang ngang, giống như một viên đạn lửa khổng lồ đánh thẳng vào lòng bàn tay màu đen nhánh kia.

“Bụp!”.

Bàn tay màu đen khổng lồ nén lại có uy lực gấp mười lần Hắc Ma Thủ, chỉ trong cú va chạm vừa rồi đã bị đánh cho tan thành bốn năm mảnh, hoàn toàn bị ngọn lửa nuốt trọn.

“Cái gì?”.

Quỷ Vương Đoạt Phách biểu cảm cứng đờ, trong lòng chấn động.

Quỷ Vương Phệ Nhật càng sốc hơn, không dám tin vào tất cả những gì đang xảy ra trước mắt.

Tuyệt kỹ giết người mà ông ta lấy làm tự hào kia, thế mà lại bị phá vỡ dễ dàng đến vậy?

Biểu cảm Diệp Thiên không thể hiện gì, chỉ lắc ngón tay.

“Chút tài vặt đó không có tác dụng gì với tôi đâu!”.

“Cơ hội cuối cùng, hãy thi triển lĩnh vực của các ông đi!”.



Diệp Thiên đạp bước trên không, quanh người vẫn bừng bừng khói lửa, bức tường lửa ở xung quanh vẫn tiếp tục cháy ngùn ngụt. Cậu nhìn chăm chăm vào Quỷ Vương Tương Tây, nhấc nhẹ tay lên.

“Tôi biết tu vi hai người bắt nguồn cùng gốc, hơn nữa tu được tuyệt kỹ hợp kích của riêng mình, tôi cho hai người một cơ hội!”

“Nhớ cho kỹ, đây là cơ hội duy nhất của hai người, trong kết giới lửa này, tôi muốn giết hai người cũng dễ như trở bàn tay!”

Cậu nói bằng giọng điềm đạm, bình tĩnh nhưng Quỷ Vương Tương Tây lại nghe ra được sát khí đáng sợ vô cùng đến từ giọng nói ấy. Hai người bọn họ không hề nghi ngờ gì về sức mạnh của Diệp Thiên.

Ở trong lĩnh vực lửa này, bọn họ luôn cảm thấy bốn xung quanh tiềm ẩn những điều vô cùng nguy hiểm giống như có hàng trăm, hàng nghìn đôi mắt đang nhìn bọn họ, bất cứ lúc nào đều có thể lao ra tấn công bọn họ.

Không chỉ vậy, chiêu Đại Thiên Ma La Chưởng của Quỷ Vương Phệ Nhật ban nãy đã bị Diệp Thiên phá một cách nhẹ nhàng. Điều này chứng minh trong lĩnh vực này, Diệp Thiên chỉ cần muốn thôi là ngọn lửa bao xung quanh sẽ do cậu điều khiển, có thể tấn công cũng có thể phòng thủ.

Lư Chính Vũ đứng sau lưng Diệp Thiên, nhìn những ngọn lửa đang nhảy múa xung quanh, âm thầm chép miệng. Tuy một vương cấp bình thường có thể phong toả được một khoảng không gian, vậy nhưng chắc ông ta không thể đạt được đến mức phong toả cả khoảng không gian lớn đến cả trăm mét như Diệp Thiên, hơn nữa còn biến vùng không gian này trở thành một nhà tù không có lối ra.
Nhất là ngọn lửa cháy bùng xung quanh, nếu chẳng may bị dính một chút chắc ông ta sẽ chỉ có đường chết. Trong phạm vi này, bất kỳ đối thủ nào cũng phải thận trọng từng bước, hoàn toàn bị đưa vào thế hạ phong.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.