Các học sinh giáo viên của Tam Trung ngẩng đầu nhìn trên trời, nghẹn lại không dám phát ra tiếng nào.
“Kim Quang Bích!”
Chùy lớn tấn công vô cùng mãnh liệt, khí thế lớn mạnh sức lực hùng hậu, ẩn chứa chân nguyên không gì sánh nổi của Quỷ Vương Đoạt Phách, đồng tử Lư Chính Vũ co rụt lại, khẽ quát một tiếng, chắp tay ngăn ở trước ngực, một vầng sáng vàng ngưng tụ trước người, hình thành một vòng phòng hộ hình vòng cung, bảo vệ ông ta.
Trong giây phút tường ánh sáng màu vàng được hình thành, chùy nặng đã nện xuống.
“Keng!”
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc truyền ra, gần như tất cả mọi người đều bịt kín lỗ tai.
Chùy nặng rơi xuống, vòng sáng vàng bị đập lắc lư kịch liệt, mơ hồ xuất hiện vết nứt, bản thân Lư Chính Vũ cũng không chống đỡ được sức mạnh khổng lồ từ trên trời giáng xuống này, cơ thể nhanh chóng lao xuống, rơi vào trong hội trường.
“Rầm!”
Mặc dù bị sức mạnh khổng lồ đánh rơi, nhưng Lư Chính Vũ vẫn nhanh chóng đứng vững lại, chỉ là sàn nhà trên sân khấu của hội trường đã bị giẫm nát, lộ ra một hố to sâu đến nửa thước.
Rất nhiều thầy trò đều đang chăm chú nhìn, đều tỏ ra hoảng sợ.
Lư Chính Vũ, cũng là hiệu trưởng vĩ đại nhất trong lịch sử Tam Trung bọn họ, chẳng lẽ thua rồi sao?
“Lão già kia, còn có thể chặn được một kích này của tôi, coi như ông vẫn có chút bản lĩnh!”
Trên bầu trời, Quỷ Vương Đoạt Phách lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349952/chuong-1675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.