Nhưng càng đứng ở trên cao, cậu ta biết được sự tích của Diệp Thiên càng nhiều. Cuối cùng, cậu ta đã hoàn toàn từ bỏ việc cạnh tranh với Diệp Thiên.
Cậu ta hiểu rõ mình không thể so sánh với một người đàn ông như vậy. Nhưng dù là thế, trong lòng cậu ta vẫn ôm một chút mơ mộng. Cậu ta cảm thấy Diệp Thiên vẫn nhớ tới mình, vẫn xem cậu ta là kẻ địch. Khi gặp lại, dù không đối đầu gay gắt nhưng ít nhất Diệp Thiên cũng sẽ nhìn thẳng vào cậu ta, chứng minh hai người từng đối đầu trực diện.
Nhưng cậu ta đã lầm, trong mắt Diệp Thiên chỉ có một mảnh hư vô, hoàn toàn không chứa chút gì về cậu ta. Cậu ta giống như một thằng hề đợi người giàu có trên thế giới chú ý đến, cuối cùng Diệp Thiên lại không nhìn cậu ta lấy một cái, hoàn toàn phớt lờ cậu ta.
Cảm nhận được sự biến hóa trong cảm xúc của Sở Thần Quang, thanh niên họ Lưu ở bên cạnh càng thấy nghi hoặc.
“Anh Thần Quang, anh sao thế? Có phải anh từng có khúc mắc với thằng nhóc đó không?”.
Cậu ta không cố ý đè thấp giọng, hơn nữa không hề kiêng dè chỉ thẳng vào lưng Diệp Thiên.
Nghe cậu ta nói vậy, Sở Thần Quang lại chấn động, sợ đến nỗi mặt xám ngắt, vội vàng kéo cậu ta lại.
“Anh Lưu, đừng nói bậy bạ!”.
“Tôi không có ân oán gì với cậu ta, chúng ta mau đi thôi!”.
Thanh niên họ Lưu không biết Diệp Thiên, nhưng Sở Thần Quang thì hiểu rõ sự đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349908/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.