Diệp Thiên đã đi quá xa, quá cao rồi, tới mức khiến cô ấy không thể với tới được nữa. Nhìn Diệp Thiên từng bước đi lên đỉnh vinh quang còn cô ấy vẫn là một sinh viên vườn trường, cùng lắm là làm cán bộ hoặc quản lý sinh viên. Khoảng cách này thật không còn gì để nói.
Diệp Thiên càng trở nên to lớn thì cô càng cảm thấy mình bé nhỏ như hạt cát. Lễ kỷ niệm lần này, trường học mời bọn họ - những học sinh ưu tú từng tốt nghiệp tới tham gia. Người đầu tiên mà cô ấy nghĩ tới chính là Diệp Thiên, hi vọng Diệp Thiên cũng có thể xuất hiện trong buổi lễ kỷ niệm này.
Nhưng sự im lặng của Diệp Thiên khiến cô ấy lập tức bừng tỉnh. Diệp Thiên không giống như bọn họ, sớm đã ở tít trên cao và là đế vương bất bại cao vời vợi.
“Thôi bỏ đi, lễ kỷ niệm tôi đi cùng Tinh Tinh. Anh không tới được thì tới khi đó chúng tôi sẽ chụp hình gửi cho anh xem!”
Tiếu Văn Nguyệt điều chỉnh lại cảm xúc, giọng nói nhẹ và nhanh hơn nhiều nhưng vẫn không giấu nổi sự thất vọng.
“Anh nghỉ sớm đi, không làm phiền anh nữa. Ngày mai tôi còn phải lên máy bay nữa!”
Cô ấy vừa nói vừa định tắt máy thì Diệp Thiên đột nhiên lên tiếng.
“Ngày mai phải không?
Tiếu Văn Nguyệt nghe thấy vậy thì giọng nói trở nên hào hứng.
“Đúng, là ngày mai. Anh có thời gian không?”
Diệp Thiên sờ mũi rồi mới trả lời: “Tôi không chắc có thể tới được không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349905/chuong-1628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.