“Người Hoa Hạ kia, tôi không cần biết cậu là ai, cậu dám giết tôi, nhất định sẽ chết không có chỗ chôn, các trưởng bối của Huyết tộc phương Tây chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu, cho dù cậu có chạy trốn đến chân trời góc biển, bọn họ cũng sẽ tìm thấy cậu, dùng máu tươi và cốt nhục của cậu để tế tôi!”.
Hắn nói xong, hơi thở đã trở nên vô cùng yếu ớt, rõ ràng đã đến lúc không cầm cự được nữa.
“Vậy sao?”, Diệp Thiên để tay ra sau lưng: “Tôi sẽ đợi!”.
Pierce cười lên hai tiếng, người có Huyết tộc phương Tây thực thụ này, tu vi đã đạt đến đỉnh cao siêu phàm thần phẩm, tia sáng trong mắt dần dần tối lại, tính mạng hoàn toàn mất đi.
Những vị khách quý xung quanh lúc này mới định thần lại, trong đó có không ít các cô gái trẻ hét lên.
“Có người chết rồi!”.
Mọi người đều hoang mang chạy tán loạn ra các phía, cho dù bọn họ không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng Pierce rõ ràng là đã chết, ai cũng không muốn ở lại đó, sợ rước họa vào thân.
Bành Lượng được Ngụy Thi Thi đỡ rồi đi đến bên cạnh Diệp Thiên.
“Diệp Thiên, cậu giết hắn sao?”.
Tuy thân với Diệp Thiên, là bạn thân nhất với Diệp Thiên trong cấp ba, nhưng lúc này nhìn thấy có người chết trong tay Diệp Thiên, cậu ta vẫn không thể chấp nhận được, mặt mày kinh ngạc.
“Ừ!”.
Diệp Thiên khẽ gật đầu, giống như vừa giết một con kiến vậy.
Bành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349879/chuong-1602.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.