Hắn cảm thấy thích thú với cái cảm giác áp đảo kẻ yếu như thế này.
Bành Lượng đổ người ra phía sau, nhìn ánh mắt lạnh lùng của Ngụy Thi Thi mà bỗng thấy tuyệt vọng.
Khoảnh khắc cậu ta ngã xuống thì có một bàn tay dày dặn đột nhiên đỡ lấy vai cậu ta, một luồng khí ấm áp từ lòng bàn tay thuận theo cơ thể truyền vào người Bành Lượng khiến cho cơ thể yếu đuối của cậu ta lập tức có sức sống và tràn đầy sinh lực.
Cậu ta ngoái đầu nhìn thì thấy khuôn mặt cool ngầu của Diệp Thiên.
“Diệp Thiên?”
Cậu ta khẽ thở dài và cảm thấy áy náy. Lúc đầu cậu ta cùng Ngụy Thi Thi vì được Diệp Thiên giúp đỡ nên mới ở cạnh nhau. Giờ Ngụy Thi Thi lại sà vào lòng người khác khiến cậu ta cảm thấy thật có lỗi với Diệp Thiên.
Diệp Thiên nhìn cậu ta rồi kéo về phía sau, sau đó giơ chân lên bước về phía ba người Ogli.
Ngụy Thi Thi là người đầu tiên nhìn thấy Diệp Thiên. Khoảnh khắc nhìn thấy cậu, cô ta đanh mắt như nghĩ tới điều gì đó vô cùng đáng sợ, đôi mắt ánh lên vẻ kinh hoàng.
Còn cô gái còn lại bên cạnh Ogli thì mỉm cười, không cảm thấy gì lắm khi nhìn thấy một vị khách không mời mà đến này.
“Chuyện tình cảm hai bên cùng bằng lòng, anh khiến Ngụy Thi Thi tình nguyện ở bên cạnh mình là bản lĩnh của anh, nhưng anh không nên có vẻ đắc thắng và chà đạp người anh em của tôi như thế!”
“Anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349874/chuong-1597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.