Chương trước
Chương sau
Cô ấy ngước mắt lên nhìn thẳng vào Diệp Thiên muốn nói gì đó.

Diệp Thiên bất động, lộ ra vẻ tự tin.

“Tôi đưa cho cô điều kiện này, cô có thể cho rằng quá hà khắc, cũng có thể không đồng ý”.


“Nhưng đời người là thế, không bao giờ có lợi ích mà không cần trao đổi, muốn cứu ông nội cô thì nhà họ Tần phải trả giá tương tự chứ”.

“Mười giây đã qua, đây là cơ hội cuối cùng của cô, nếu không đồng ý thì tránh sang một bên, đừng cản đường tôi”.

Diệp Thiên cực kỳ kiên quyết, rõ ràng là không có ý định thay đổi điều kiện.

Tần Đông Tuyết vẫn quỳ dưới đất, cô ấy hoàn toàn không đồng ý với điều kiện của Diệp Thiên nhưng lúc này tên đã lên dây, không thể không bắn. Nếu không đồng ý với yêu cầu của Diệp Thiên thì Diệp Thiên sẽ đi mất, ông nội cô ấy không được cứu.

“Được!”

Cô nghĩ tới đây, cũng đã có cân nhắc của mình, lập tức gật đầu một cái.

“Diệp Đế vương, tôi thay mặt nhà họ Tần đồng ý với điều kiện của anh, xin anh hãy đưa thuốc cho tôi!”

Cô ấy vừa dứt lời, Diệp Thiên không do dự giơ tay lên, linh khí mạnh mẽ ngưng tụ trong lòng bàn tay cậu, cuối cùng kết thành một viên ngọc trong suốt.

Cậu búng ngón tay, viên ngọc bay đến rơi xuống trước mặt Tần Đông Tuyết.

“Đây là thuốc được ngưng tụ linh khí trong Linh Tuyền Sinh Mệnh, có thể gọi là “linh đan”, nó có thể giúp ông nội cô sống thêm ba năm nữa”.

“Nhớ thỏa thuận của chúng ta, cô càng phải nhớ chưa có ai có thể nợ đồ Diệp Lăng Thiên tôi”.

Tần Đông Tuyết không cho là thế, nhưng vẫn gật đầu tỏ ý cảm ơn với Diệp Thiên.

Trên chiếc xe việt dã, Diệp Thiên vươn vai, ánh mắt lóe sáng, cậu nhìn về phía đông xa xôi.

Chuyến đi Trung Đông lần này cũng xem như kết thúc hoàn hảo, lần này quay về Hoa Hạ thôi.

Cậu biết ở vùng đất Hoa Hạ xa xôi vẫn có một người đang âm thầm đợi cậu, cậu cũng rất mong được gặp người này.

“Long Hoàng, đã đến lúc gặp ông rồi”.



Trên chuyến bay từ Yellen trở về Hoa Hạ, Diệp Thiên và Đàm Băng Băng không ngồi cùng hàng với nhau, mà chia ra ngồi trước ngồi sau.

Diệp Thiên dựa vào ghế, nhắm mắt, dáng vẻ thích thú hưởng thụ, nhưng thật ra trong cơ thể đang không ngừng luyện hóa linh khí đất trời tinh khiết dùng cho mình.

Linh khí lấy được trong bảo tàng của thần linh chẳng khác nào Đại Bổ Hoàn, có tác dụng quan trọng trong việc nâng cao thực lực của cậu.

Có thể nói chuyến đi đến Trung Đông thu hoạch phong phú, cũng không uổng công đi một chuyến.

Lần này, chuyến bay bay thẳng đến thủ đô phải mất bảy tiếng đồng hồ. Diệp Thiên được sự mời mọc của các gia tộc lớn ở Yellen, bất đắc dĩ mặc bộ đồ dệt thủ công được bọn họ đặt may ở Ý. Đây là bộ quần áo mà chỉ có hoàng thất quý tộc mới có tư cách mặc.

Bộ quần áo không hề xa hoa, dường như không sánh bằng những nhãn hiệu nổi tiếng, nhưng mặc trên người Diệp Thiên lại hiện rõ sự cao quý. Kết hợp với khí chất độc nhất vô nhị của cậu càng tôn lên sự xuất chúng, khiến cho những tiếp viên hàng không trẻ tuổi trên máy bay đều quay đầu nhìn. Một số hành khách nữ lên máy bay, đi ngang qua Diệp Thiên cũng quay đầu nhìn cậu thêm mấy cái, bị thu hút bởi vẻ ngoài nổi bật của cậu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.