Kiếm khí mạnh mẽ từ trên trời phóng thẳng xuống, kiếm khí vẫn chưa chém xuống nhưng mặt đất Diệp Thiên đang đứng đã bị chia ra làm hai, cỏ bay tứ tung, khe nứt kéo dài từ dưới chân Diệp Thiên đến mặt hồ phía sau, chắn ngang cả trăm mét.
Mặc dù gió lớn trên đỉnh đầu chèn ép, uy lực như phá được núi, nhưng Diệp Thiên chung quy cũng chỉ có chút vẻ mặt ngạc nhiên mà thôi, không hơn không kém.
Nhìn thấy kiếm quang hạ xuống, quần áo cậu lay động, gió thổi bay phần phật, mà bản thân cậu thì vươn năm ngón tay thon dài ra.
“Keng!”
Tiếng vang chấn động không trung, chỉ nhìn thấy Diệp Thiên hơi mở ngón trỏ và ngón giữa, sau đó cánh tay vừa nhấc lên đã chắn ngang ngay mũi kiếm.
Thanh kiếm băng khổng lồ với kiếm khí dài hơn mười trượng lại mạnh mẽ bị ngăn lại trên đỉnh đầu Diệp Thiên, hai ngón tay tựa như kiềm sắt, giữ chặt mũi kiếm, khiến đòn tấn công của cô ta hoàn toàn tan vỡ, kiếm ý dần biến mất, một tia sáng xanh cuối cùng sót lại cũng dần tan biến.
Từ đầu đến cuối Diệp Thiên chưa từng lùi một bước, cũng không hề đề phòng gì, chỉ vỏn vẹn dùng hai ngón tay mà khống chế toàn bộ cục diện.
“Sao… Có thể?”
Cô gái ở giữa không trung, chân đạp hoa sen băng, vẻ mặt thay đổi, vô cùng hoảng sợ.
Sở dĩ cô ta đề nghị để Diệp Thiên đỡ một kiếm của cô ta là vì để xác minh thực lực tu vi của Diệp Thiên một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349814/chuong-1537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.