Chương trước
Chương sau
Không chỉ có thể sát thương thân xác, mà còn có thể trực tiếp tấn công linh hồn, nhưng vừa nãy linh hồn và thân xác Diệp Thiên lại không hề bị thương gì, trái lại còn đánh vỡ chùy lơn nguyên khí đỏ rực này.

“Vù!”

Diệp Thiên xuyên qua từ giữa chùy lơn nguyên khí, phóng thẳng lên trời, đã bay đến phía linh hồn thể, trực tiếp kéo ra một vệt đuôi phía sau thật dài.


Chiêu thức ba của Tam Tuyệt Quyền, Chấn Vũ!

Cậu cong tay, đánh ra một đòn chính diện với cô gái.

Tam Tuyệt Quyền, được xưng là Tam Tuyệt, mỗi một chiêu thức đều sở hữu sức mạnh tuyệt đối, có thể phá núi tách biển, mà chiếu thứ ba Chấn Vũ lại là chiêu thức tinh hoa nhất.

Trong chiêu quyền này của cậu đã ngưng tụ ba phần sức mạnh tinh thần của mình, thoáng chốc, ánh sáng xanh chiếu rọi bầu trời, hóa thành dấu tay lớn hơn mười trượng đánh vào ngực cô gái.

“Khiên Huyền Băng!”

Linh hồn thể nhìn thấy đòn phản kích của Diệp Thiên cũng vô cùng kinh ngạc, nhưng linh hồn khôi phục vẻ mặt ngay tức khắc, không nhanh không chậm điều khiến bàn tay cô gái khẽ lay động, tạo kết ấn phía trước cô gái.

Vô số khí lạnh tuôn ra, từ trong cơ thể cao đến trời xanh, sau đó trong lúc khí lạnh cuộn trào, ngưng tụ thành một lá chắn băng vô cùng cứng cáp, chắn ngang trước ngực linh hồn.

“Tấm lá chắn băng này, có thể ngăn được tôi sao?”

Diệp Thiên cười lạnh, tốc độ đánh quyền không hề suy giảm, lại không hề do dự, nháy mắt, không gian đã vang lên tiếng gào thét của thú dữ, đó chính là dấu hiệu phá âm từ tốc độ nắm đấm.

“Răng rắc!”

m thanh giòn tan vang lên, quyền đến, miếng chắn vỡ!

Vẻ mặt linh hồn thể hoàn toàn u ám!



“Rắc!”.

Diệp Thiên đánh ra một quyền, sức mạnh xuyên thẳng hư không, tách ra một lối đi hình tròn rộng mấy trượng trên mặt hồ, đánh thẳng vào chiếc khiên băng.

Khiên băng đúc kết từ hơi nước, mang theo chân nguyên mạnh mẽ của cô gái tu vi vương cấp, nhưng dưới một quyền Chấn Vũ của Diệp Thiên lại có vẻ yếu ớt vô cùng.

Một vết nứt xuất hiện trên khiên băng, sau đó lan rộng ra, giống như mạng nhện.

“Nghĩ có thể chống đỡ được tôi à?”.

Trong mắt Diệp Thiên hiện lên ý cười, nở nụ cười quỷ dị, ánh sáng xanh lam trên cánh tay cậu lại bùng lên, Phệ Thiên Huyền Khí điên cuồng đánh phá.

Dưới khí thế như chẻ tre này, cuối cùng khiên băng không chịu được sức nặng mà nứt vỡ. Lúc này, cô gái đứng ở đằng sau khiên băng cũng rút lui, chân đạp nhẹ lên mặt hồ, lùi về sau giống như chuồn chuồn lướt nước, tránh xa mười trượng mới thoát khỏi phạm vi quyền kình của Diệp Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.