“Người trẻ, cậu có biết câu họa từ miệng mà ra không?”
Lâm Tường nhìn chăm chăm Diệp Thiên với ánh mặt lạnh lùng.
Trước đó, ông ta thấy Diệp Thiên đưa Tần Đông Tuyết trở về, cứu Tần Đông Tuyết nên khá có thiện cảm với Diệp Thiên. Vậy nên khi Hoàng Hàm Vũ định làm khó thì ông ta mới đứng ra nói giúp cậu, và cũng là vì muốn hòa hoãn chuyện này.
Nào ngờ, Diệp Thiên không những không biết điều lại còn nói trước mặt bao nhiêu người rằng ông ta không đủ tư cách.
Ông ta đường đường là một vị chí tôn võ thuật, là một trong những nhân vật hàng đầu xếp trong bảng sức mạnh Hoa Hạ, có uy danh lừng lẫy trong giới võ thuật vậy mà lại bị một tên nhóc khinh thường. Nên đến cả ông ta cũng cảm thấy hoang đường.
Diệp Thiên chưa bao giờ coi ông ta ra gì. Cậu chỉ khẽ cười khinh miệt.
“Một hậu kỳ chí tôn như ông còn không xếp được vào top 10 trong bảng sức mạnh Hoa Hạ, còn trở thành vệ sĩ chuyên nghiệp cho gia tộc khác, làm mất thể diện của giới võ thuật. Dựa vào ông mà cũng dám nói càn trước mặt tôi sao?”
“Dạy tôi cách làm, ông đủ tư cách không?”
Những người xung quanh đều cảm thấy câu nói của Diệp Thiên quá ngông cuồng, đúng là không coi ai ra gì. Chỉ có Lâm Tường là khựng người, biểu cảm hơi kinh ngạc.
Ông ta đúng là hậu kỳ chí tôn, điều này là đúng nhưng ông ta không thể tưởng tượng được tại sao Diệp Thiên lại nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349776/chuong-1499.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.