“Cô chủ, cô không sao chứ?”
Vệ sĩ dẫn đầu dùng vẻ mặt quan tâm nhìn Tần Đông Tuyết, ông ta đã làm việc ở Nhà họ Tần mười năm rồi, đối xử với Tần Đông Tuyết như con gái mình, lúc trước Tần Đông Tuyết bị tách ra với bọn họ trong bão cát, ông ta đã tự trách rất lâu.
“Tôi không sao, chú Lâm, là bọn họ đã cứu tôi!”
Tần Đông Tuyết chỉ tay ra sau, mà Diệp Thiên và tài xế cũng đã xuống xe, đang đi về phía này.
“Diệp Thiên, giới thiệu với anh một chút, đây là Lâm Tường, được nhà họ Tần dùng một số tiền lớn mới mời đến được, là vệ sĩ thân cận của ông nội tôi!”
Cô ấy quay sang Diệp Thiên, vẻ mặt cảm kích, đang giới thiệu với Diệp Thiên người đàn ông cao lớn bên cạnh mình.
Nói xong, cô ấy lại đưa tay sang thanh niên anh tuấn bên cạnh, do dự một lúc, tiếp tục giới thiệu nói: “Đây là người thừa kế nhà họ Hoàng của Đảo Kho Báu - Hoàng Hàm Vũ, là vị…”
Ba chữ “chồng chưa cưới” của cô ấy còn chưa nói ra thì Diệp Thiên đã mất kiên nhẫn khoát tay.
“Cô không cần giới thiệu với tôi, bọn họ là ai, tôi không có hứng thú muốn biết!”
“Chúng tôi đã đưa cô đến ốc đảo rồi, giao dịch kết thúc, cô nên trả thù lao!”
“Cô nên trả thù lao rồi!”
Câu này của Diệp Thiên trực tiếp khiến mấy lời phía sau của Tần Đông Tuyết nghẹn ứ ở cổ họng.
Vốn dĩ cô ấy định giới thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349771/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.