Chương trước
Chương sau
Những người khác không nói gì. Đúng lúc này, cửa của cung điện Hắc Ám được đẩy ra, ba bóng hình bước vào, đi tới trước mặt mười sáu ngai vàng.

Bọn họ không giống như người của viện trọng tài là sẽ quỳ xuống mà chỉ khẽ cúi đầu và vẫn đứng yên tại chỗ.

Trong đó có một người với đôi mắt lấp lánh trong bóng đêm giống như có điện xẹt. Người này nhìn về phía 16 vị thẩm phán vương và trầm giọng: “Giờ đây, Diệp Thiên đã đi tới bước như vậy thì 16 vị thẩm phán vương vẫn chưa đưa ra chỉ thị gì sao?”


Giọng điệu người này mang theo sự chất vấn và để lộ vẻ tự tin.

Dù đối diện với 16 vị thẩm phán vương nhưng dường như người này chẳng có gì phải kiêng dè.

Không có vị thẩm phán vương nào tức giận cả. Trong bóng tối, người ngồi giữa 16 ghế đáp lại.

“Ông cho rằng chúng tôi nên làm thế nào?”

“Lẽ nào các người muốn đích thân ra tay với Diệp Lăng Thiên?”

Nghe thấy vậy, người đàn ông có đôi mắt như tia sét nói lớn: “Đương nhiên!"

“Neil là vương cấp mới sau khi quy ước vương cấp ra đời. Ông ta đã bị đánh bại dưới tay Diệp Thiên. Điều này có nghĩa là chỉ có vương cấp của hàng trăm năm trước mới đủ khả năng chống lại cậu ta!”

“Nếu không ra tay, thì còn ai có thể uy hiếp được Diệp Thiên chứ?”

“Nếu để Diệp Thiên tiếp tục trưởng thành, tới khi đó dù là giới sát thủ, giới võ đạo hay là cả thế giới ngầm của Đông Tây thì cũng sẽ bị một mình cậu ta đè bẹp mà thôi!"

“Tới khi đó nếu cậu ta hô hào, nhất định sẽ có không ít cao thủ đáp lại, đầu quân cho cậu ta. Đợi khi cậu ta mọc đủ lông cánh, chúng ta muốn giết thì đã khó lại càng thêm khó!”

“Lẽ nào ông muốn đợi tới khi đó sao?”

Ông ta nhìn chăm chăm vào 16 vị thẩm phán vương.

Vị thẩm phán vương ngồi giữa trầm ngâm rồi lên tiếng.

"VanVleet, ông là một trong những lão làng của viện trọng tài nhưng đừng quên thân phận của mình!"

“Chú ý khẩu khí của ông!”

Lần này, giọng điệu của người này mạng theo vẻ lạnh lùng khiến cho người đàn ông có đôi mắt như sét kia khẽ tái mặt.

“Xin lỗi vương thượng!”

Ông ta trầm ngâm rồi cúi người trước 16 người kia.

“Tôi không phải có ý mạo phạm nhưng nửa năm qua Diệp Thiên đã làm quá nhiều chuyện. Nếu còn tiếp tục như vậy thì sẽ có một ngày, địa vị bá chủ thế giới ngầm của chúng ta sẽ bị cậu ta làm lung lay!”

“Tôi là lão làng trong viện trọng tài, thật sự không muốn nhìn thấy một đứa thế hệ dưới của Hoa Hạ ngồi lên đầu chúng ta như vậy!”

Giọng điệu ông ta hết sức kích động.

Năm xưa viện trọng tài do một tay bọn họ tạo thành. Ai ai cũng là những kẻ lão làng hàng đầu. Viện trọng tài trong tay bọn họ đã trải quay thời kỳ vô cùng huy hoàng.

Cùng với làn sóng chiến tranh thế giới thứ nhất, thứ hai, cuộc chiến vương cấp đã chèn ép vương cấp phương Đông. Sau khi giáo triều bị ép đổ, giáo hoàng bị ép thoái vị thì thế giới bước vào thời kỳ vũ khí hiện đại hóa. Lúc này bọn họ ở ẩn và đứng sau lưng vận hành mọi thứ.

Đây chính là viện trọng tài do bọn họ tạo ra.

Ông ta thật sự không muốn sự huy hoàng đó bị một tên thuộc thế hệ sau giẫm nát.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.