Chương trước
Chương sau
“Hôm nay, bốn đại thần sứ quang minh chúng tôi dùng phương thức của giáo triều để bắt cậu, đương nhiên cậu cũng có thể tự nguyện quay về giáo triều với chúng tôi, trở thành người săn ma tiếp theo, như vậy có thể tránh khỏi việc bị thẩm phán!”

Diệp Thiên nghe vậy thì bật cười rung trời.

“Ha ha, cái gọi là giáo triều, chẳng qua cũng giống như viện trọng tài mà thôi, đều chỉ là một đám người đáng thương mua danh trục lợi, che giấu sự ô uế của mình”.


Đôi mắt cậu u ám, sát ý ngập tràn trong ánh mắt.

“Muốn bắt tôi về, vậy thì xem xem tu vi sức mạnh tinh thần của các ông đã đến trình độ nào đã, ra tay đi!”

Diệp Thiên quát một tiếng, sức mạnh tinh thần hóa thành bốn đao khí, lần lượt chém về phía bốn người, mà người thần bí tên Farl đã sớm biến mất vào hư không, chạy thẳng đến nơi thần hồn Neil Wodos bốc cháy.

“Xoẹt!”

Bốn đao khí xuyên mà bầu trời đêm, ánh mắt bốn ông lão vừa xuất hiện đều nghiêm trọng, rõ ràng rất kinh ngạc với tu vi của Diệp Thiên.

Nhưng bốn người không hề hoảng loạn, tuy rằng tu vi võ đạo của bọn họ không mạnh, nhưng cấp bậc sức mạnh tinh thần thì có thể so với vương cấp. Hai người trong bọn họ hợp lực, sức mạnh tinh thần đều hóa thành đao gió như nhau, đối đầu với đao khí của Diệp Thiên.

“Vù!”

Từng dao động sức mạnh tinh thần nổ tung trong hư không, bốn người đồng loạt lùi về sau, ai ai ánh mắt cũng khẽ run.

“Không ngờ, ở Hoa Hạ, ngoài đệ tử truyền nhân của Thượng Thanh Cung lại còn có cao thủ sức mạnh tinh thần như cậu nữa”.

Một ông lão trong đó ánh mắt sáng rực, kích động nói với Diệp Thiên, nhưng ngay sau đó, ông ta lại không hề e sợ mà thân hình lập tức hạ xuống, sức mạnh tinh thần hóa thành một bàn tay lớn gần như trở nên chất, đột nhiên bao trùm bên dưới.

Diệp Thiên cảm nhận được, khoảnh khắc khi mình nhích thân thì đã sắp ngã xuống, cậu muốn ngăn cản ông ta nhưng ba người còn lại bên đối phương rõ ràng đã dự liệu trước. Ba luồng sức mạnh tinh thần tấn công, tầng tầng lớp lớp, hóa thành một làn sóng khí, trực tiếp phong tỏa đường đi của cậu.

Sức mạnh tinh thần của Diệp Thiên ngưng tụ thành tường đồng vách sắt, đỡ lấy đòn tấn công của ba người hợp lực, nhưng ngay lúc này, ông lão đang ra tay với nhóm người bên dưới đã thành công.

Trong đám người, tu vi Đàm Băng Băng là mạnh nhất nhưng cô ta vẫn chưa kịp phản ứng thì chỉ nghe thấy một tiếng thét bén nhọn vang lên thì chợt nhớ ra, Kỷ Nhược Tuyết mặc váy dạ hội đã bị một sức mạnh thần bí không biết tên kéo lên không trung.

“A!”

Thân hình Kỷ Nhược Tuyết cuộn tròn bay lên trên không, cô ấy bất lực huơ tay, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.

Chuyện xảy ra bất ngờ khiến mọi người hoảng hốt, ngơ ngác nhìn theo, đây vốn là trận chiến của Diệp Thiên với những cao thủ thần bí kia, sao lại kéo theo cả Kỷ Nhược Tuyết?

“Hừ!”

Đàm Băng Băng hừ lạnh một tiếng, cô ta biết Kỷ Nhược Tuyết và Diệp Thiên có chút tình cảm, đương nhiên cũng muốn ra tay trợ giúp.

Nhưng cô ta vừa tiến lên một bước thì một bức tường sức mạnh tinh thần lại chắn ngang đến, cô ta đánh mạnh một chưởng, đánh thẳng vào bức tường khí vô hình đang chặn lại, lực tương phản khiến cô ta bị đánh bật ra sau, Kỷ Nhược Tuyết đã bị ông lão bắt được trong tay.
Ông lão bắt giữ Kỷ Nhược Tuyết, sau đó đưa mắt ra hiệu ba người còn lại, tựa như muốn nói thành công. Ba người đồng thời quay người trở về, đưa theo Kỷ Nhược Tuyết chạy về chân trời phía xa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.