Chương trước
Chương sau
“Diệp Đế Vương, vốn dĩ tối nay tôi đến là định ám sát anh, nhưng lúc nãy, khi anh nhẹ nhàng hóa giải được đòn tấn công của Barrett thì tôi đã biết là mình không thể nào giết được anh rồi”.

“Mặc dù nói như vậy có vẻ hơi vô sỉ nhưng tôi vẫn muốn nói cho anh biết, bây giờ tôi đã không còn muốn đối địch với anh nữa, hi vọng anh có thể thả tôi đi”.

Lúc nãy Diệp Thiên đã tay không bắt lấy viên đạn do Barrett bắn đến, hơn nữa còn phóng về lại theo hướng mà nó đã được bắn đến, cô ta đã nhìn thấy hết tất cả. Lúc đó, cô ta đã chắc chắn mình không thể nào làm Diệp Thiên bị thương được, càng không cần phải nói đến việc ám sát anh.


Nhưng sau đó, khi Diệp Thiên lên tiếng nhận ra cô ta thì cô ta càng kinh sợ hơn và không còn có ý muốn ám sát Diệp Thiên nữa.

Bây giờ cô ta chỉ hi vọng có thể bình yên rời khỏi, giữ lại được tính mạng.

Sát thủ không phải Deadpool, dù là “Ripper” xếp thứ ba thì bây giờ cũng phải bỏ lại tôn nghiêm của thân phận sát thủ của “La Võng”, chỉ muốn giữ lại mạng thôi.

“Tha cho cô đi sao? Cô cảm thấy có khả năng đó sao?”

Diệp Thiên lại rót một ly rượu và cười mỉm.

“Viện trọng tài đã công bố lệnh treo thưởng, là cô muốn đến lấy mạng tôi để nhận tiền thưởng, không phải tôi ép cô đến đây”.

“Bây giờ cô biết không thắng được tôi thì muốn tôi tha mạng cho cô, lẽ nào không cảm thấy buồn cười sao?”

Diệp Thiên lại uống cạn một ly, ánh mắt trở nên lạnh lùng.

“Nếu như tối nay cô đã đến đây rồi thì nên chuẩn bị sẵn tâm lý phải trả giá, làm sát thủ cũng có rủi ro mà”.

“Diệp Lăng Thiên tôi đây tung hoành khắp nơi, trước giờ tôi chưa từng mở lòng từ bi với người muốn giết tôi, muốn sống thì chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của cô thôi”.

Đàm Băng Băng cười đau khổ, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

Đối mặt với Diệp Thiên giống như một con thuyền nhỏ gặp phải sóng to gió lớn trên biển rộng mênh mông, đến cả dũng khí ra tay cô ta cũng không có.

Còn bọn Lâm Thư ở bên cạnh thì ai nấy cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc.

“Diệp Lăng Thiên?”

Đặc biệt là Lâm Thư, có thể nói cậu ta là người biết rõ nhất về giới thượng lưu ở thủ đô trong số những người ở đó, mà hơn một tháng gần đây, cái tên được đồn đại nhiều nhất và được quan tâm nhất trong giới thượng lưu ở thủ đô chẳng phải là Diệp Lăng Thiên đó sao?

Một số sinh viên đại học hơi có gốc gác đang đứng bên cạnh Lâm Thư đều thốt lên kinh ngạc.

“Diệp Lăng Thiên? Lẽ nào cậu ta chính là anh hùng tuyệt thế đã một mình dẹp hết bốn khu của nhà họ Giang, ép bảy đại tướng phải cúi đầu, ba bí thứ tỉnh bị cắt chức chờ điều tra đó sao?”

Mặc dù chuyện xảy ra ở Trung Hoa Các trước đây đã bị mấy người Lương Long Đình ra lệnh giữ kín nhưng cuối cùng vẫn có một vài tin bị lộ.

Mặc dù tam sao thất bản nhưng vẫn không thể ngăn được nhiều người biết, để đối phó với một người thanh niên, nhà họ Giang đã mời bảy vị tướng tinh và ba vị đại sứ biên cương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.