“Hơn nữa tôi cũng không biết là cậu ở thủ đô mà!”
“Đúng vậy, trách tôi không nói rõ với cậu!”
Diệp Thiên cười hềnh hệch như trở về thời cấp ba trông vô cùng thân thiết.
Ba người đi xuống Yến Sơn, vừa đi vừa nói chuyện. Diệp Thiên lúc này mới biết Bành Lượng và Ngụy Thi Thi đều đạt thành tích ưu tú và thi đỗ trường Đại học Hoa Thanh.
Cậu cũng nói về việc mình học ở trường đại học Thủ Đô cho hai người bọn họ.
“Này, có phải cậu đi cửa sau không thế?”
Bành Lượng nghe xong thì cố tình nhìn với vẻ khinh thường: “Chắc chắn cậu dựa vào thân phận chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên để đi cửa sau rồi, nếu không, việc cậu chưa tham gia thi đại học thì sao có thể vào được trường Thủ Đô chứ!”
Diệp Thiên vỗ bốp lên lưng cậu ta, cười nói: “Cậu khinh thường tôi đấy à. Nhưng đừng quên năm đó tôi thi đỗ vị trí số một trong trường nên đại học Thủ Đô sao làm khó được tôi chứ?”
Bành Lượng cười ha ha: “Ha ha , có ai mà không biết cậu ngầu nhất chứ? Có chuyện gì mà cậu không làm được đâu!”
Ngụy Thi Thi đứng bên cạnh cũng cười ý vị nhìn bọn họ và cảm thấy vui mừng.
Cô ta tưởng rằng sau lần họp lớp đó, khoảng cách giữa Diệp Thiên và Bành Lượng sẽ càng ngày càng xa cách nhưng giờ xem ra những điều lo lắng đều là sư thừa. Diệp Thiên và Bành Lương vẫn luôn là anh em tốt.
Cho tới khi Diệp Thiên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349568/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.