Chương trước
Chương sau
“Trận chiến vương cấp?”

Ánh mắt Diệp Thiên hơi ngưng trọng.

Cho dù cậu đã đọc nhiều sách cổ cũng chưa từng nhìn thấy chút manh mối nào về trận chiến này, thậm chí không hề có một vết tích ghi chép lại nào.


Hai chữ “vương cấp” này đã thể hiện được sự cao siêu về sức mạnh của con người thời đó, lâu đời và càng có cảm giác truyền kỳ hơn cả cảnh giới siêu phàm.

Mà chiến tranh cực lớn một trăm năm trước mang tên vương cấp, Diệp Thiên đã mơ hồ nghĩ đến điều gì.

La Chiến Uyên hơi ngập ngừng, ánh mắt càng trở nên ngưng trọng.

“Trận chiến này ảnh hưởng đến cả thế giới, chỉ cần là bất kỳ góc hay bộ phận nào có võ giả tồn tại thì không có khả năng lánh nạn”.

“Bây giờ đã rất ít người biết đến sự khởi đầu của trận chiến này, tôi cũng không biết rõ lắm, tôi chỉ biết thủ lĩnh thật sự của trận chiến này là các vương cấp lớn trên thế giới lúc bấy giờ”.

“Các cao thủ vương cấp đều ra trận trong cuộc chiến đó, cao thủ vương cấp của mỗi nước chia thành một trại đánh một trận kéo dài gần một năm, bao gồm cả các thế giới ngầm cấp bậc thế giới như viện trọng tài, giáo triều đều lần lượt ra tay”.

Ông ta dừng một chốc rồi nói tiếp: “Trận chiến đó các cao thủ đều ra mặt, gần như chín mươi chín phần trăm vương cấp thời đó đều tham gia vào trận chiến vô cùng hỗn loạn, trận chiến này cực kỳ thảm khốc, giảm đến sáu mươi phần trăm cường giả trên thế giới”.

“Nghe nói lúc đó có ít nhất gần một trăm cao thủ vương cấp đến, nhưng sau trận đại chiến thì mấy chục cao thủ vương cấp đều biến mất, trở thành cát bụi của lịch sử”.

“Trong trận chiến đó các vương cấp ở phương Tây dựa vào ưu thế gầy yếu chèn ép vương cấp phương Đông, từ đó bắt đầu con đường xâm lược của các nước chủ nghĩa đế quốc, phương Đông gần như bế tắc”.

“Người đời chỉ biết chiến tranh “Nha phiến” hơn một trăm năm trước bắt đầu lịch sử Hoa Hạ bị thực dân xâm lược, nhưng lại không biết sự thất bại của vương cấp phương Đông trong trận chiến vương cấp mới là nguyên nhân thật sự”.

Ánh mắt Diệp Thiên lóe lên tia sáng, hơn một trăm năm trước chính là thời kỳ Thanh triều suy tàn, cũng là thời kỳ lãnh thổ Hoa Hạ nhục nhã nhất.

Nhưng cậu thật sự không biết trong đó còn bí mật như vậy.

Cố Trường Bình không chen vào một câu nào, vẫn im lặng đứng đó nghe La Chiến Uyên nói.

Mặc dù ông ấy và La Chiến Uyên đều là quan chức cấp cao của Ám Bộ, đều là bộ và thứ trưởng nhưng quyền hạn và cấp bậc của hai người lại có sự cách biệt rất lớn, thông tin và tài liệu bí mật La Chiến Uyên tiếp xúc nhiều hơn ông ấy rất nhiều.

Về trận chiến vương cấp này, ông ấy cũng chỉ nghe qua thôi, có rất nhiều tin tức mà bây giờ ông ấy mới nghe La Chiến Uyên nhắc đến.

Ánh mắt La Chiến Uyên trở nên ảm đạm như thể đang tưởng tượng về cảnh tượng đáng sợ của trận đại chiến đó.

“Sau trận chiến đó, phương Đông lâm vào bế tắc, bị các nước phương Tây xâm lược, mặc dù vương cấp ở phương Đông và phương Tây có kẻ thắng người thua nhưng thực tế cũng là giáo triều thắng. Sức chiến đấu đỉnh cao trong trận chiến đó cạn kiệt, vương cấp gần như bị tiêu diệt toàn bộ, mười năm sau bị viện trọng tài tìm được cơ hội để chèn ép”.

“Sự thống trị của giáo triều với phương Tây cũng vì thế mà tuyên bố sụp đổ, viện trọng tài lên thay thế trở thành bá chủ trong thế lực ngầm của thế giới”.

Diệp Thiên nhìn chằm chằm đám mây không nói gì, cậu cũng rất tò mò về trận chiến vương cấp này.

Cảnh giới siêu phàm vốn đã rất phi thường, phân biệt với người bình thường, có sức mạnh kinh thiên động địa, uy áp các nước nhỏ, thống trị một phương, trấn giữ cả một khu vực.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.