Chương trước
Chương sau
“Hôm nay mở cuộc hội nghị tập trung là muốn thông báo cho mọi người từ này trở đi trong Ám Bộ đã rơi vào trạng thái cảnh báo màu đỏ cao nhất!”

Ông ta vừa lên tiếng thì cả phòng hội nghị nín lặng như tờ.Tất cả mọi người, trong đó có cả Cố Trường Bình đều tái mặt.

Các cấp cảnh báo được vạch ra theo Hợp Chủng Quốc. Từ cao xuống thấp được chia thành màu đỏ, cam, vàng, lam và lục. Cao nhất là đỏ, thấp nhất là lục.


Vào những năm 60, 70 khi mà đặc vụ khắp nơi, vô số người nước ngoài lén xâm nhập vào Hoa Hạ thì mức cảnh mà Ám Bộ công bố cũng chỉ lên đến màu vàng mà thôi.

Đây cũng là mức cảnh báo cao nhất trong lịch sử của Ám Bộ rồi.

Thế nhưng bây giờ, người đàn ông trung niên lại nói rằng Ám Bộ sắp rơi vào mức cảnh cáo cao nhất màu đỏ. Điều này có ý gì vậy? Điều này có nghĩa là sắp xảy ra một chuyện kinh thiên động địa, chấn động khắp Hoa Hạ.

Đám đông im lặng, một lúc sau họ như nghĩ ra điều gì đó mới đồng loạt ngẩng đầu.

Người đàn ông mặc đồ quân nhân trịnh trọng gật đầu với giọng khàn khàn đầy nghiêm túc.

“Bởi vì tướng Diệp đã đánh bại tất cả trong trận chiến ở Bắc Áo nên có nhiều lão quái vật đã bắt đầu hành động rồi!”

“Quy ước vương cấp e rằng sắp bị phá hủy!"



“Quy ước vương cấp, e rằng sắp bị huỷ bỏ rồi!”

Sau khi người đàn ông mặc quân phục nói xong, trong phòng họp lại chìm vào im lặng chết chóc.

Những thành viên cốt cán Ám Bộ này bình thường đều cao cao tại thượng, mà giờ ai ai cũng tái mét, cơ thể khẽ run.

Cố Trường Bình hít sâu một hơi, thở dài, trực tiếp dựa thẳng vào ghế ngồi.

“Quả nhiên, vẫn đi đến bước này sao?”

Kể từ khi trận chiến núi Bắc Áo của Diệp Thiên được lan truyền khắp thế giới, ông ấy đã đoán được, thời đại của vương cấp sắp đến rồi, nhưng ông ấy không ngờ lại đến nhanh như vậy.

Tính từ lúc kết quả trận chiến lan truyền cũng chỉ mới có một tháng, nhưng mọi chuyện đã xảy ra vượt xa dự liệu của ông ấy.

Đôi mắt người đàn ông mặc quân phục trầm ngâm, khoé miệng khẽ giật, thể hiện lúc này trong lòng ông ta không hề bĩnh tĩnh.

Nhưng ông ta là bộ trưởng Ám Bộ, khí khái kiểm soát mọi việc vẫn hiên ngang, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mọi người đều là nguyên lão của Ám Bộ, cũng đủ biết rõ nhiều bí mật của giới võ đạo Hoa Hạ và giới võ đạo thế giới!”

“Trăm năm trước, bởi vì quy ước vương cấp mà các cao thủ vương cấp đã ẩn nấp nhưng hiện tại, vì trận chiến kinh trời của tướng Diệp, những vương cấp im lặng đã lâu này lại dần dần bước về với thế tục, dựa theo sự phát triển tiếp theo, sự đe doạ của quy ước vương cấp đối vơi bọn họ sẽ liên tục giảm mạnh!”

“Quy ước vương cấp bị huỷ bỏ, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian thôi, Ám Bộ chúng ta phải chuẩn bị toàn vẹn, đặt mức cảnh giác ở mức cao nhất, tránh để vì vương cấp xuất hiện mà quấy nhiễu đến Hoa Hạ an ổn của chúng ta, hiểu chưa?”

“Vâng!”. Mọi người đồng thanh đáp, nhưng trong giọng nói lại không có bao nhiêu sức lực.

Hai chữ vương cấp này giống như một ngọn núi lớn lơ lửng trên đầu mọi người, dù chưa rơi xuống nhưng áp lực đó không thể miêu tả nổi, giống như hơi thở thần chết đang phà xuống.

Cuộc họp lại tiếp tục diễn ra thêm mười phút, mọi người mới tản đi, phòng họp lớn như vậy chỉ còn lại người đàn ông mặc quân phục và Cố Trường Bình.
Cố Trường Bình đan mười ngón tay vào nhau, đặt tay trên bàn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.