Chương trước
Chương sau
Cái gọi là sức mạnh tinh thần, thực ra cũng chính là linh hồn của một người, mà linh hồn cũng chính là thần hồn và tinh phách, hai thứ một xanh một trắng, hợp hai làm một gọi là quy nguyên.

Mặc dù hồn phách song sinh, hỗ trợ lẫn nhau, nhưng vẫn có khoảng cách và ranh giới, mà cái gọi là cảnh giới quy nguyên, chính là luyện được toàn bộ thần hồn và tinh phách, hoá thành một thể không thể phá vỡ, không thể cắt đứt.

Diệp Thiên được bao phủ bởi sức mạnh tinh thần, đất trời xung quanh dường như cũng rơi vào tình cảnh thần minh, sâu thẳm kéo dài, mênh mông mờ mịt.


Khoảng nửa canh giờ sau, đột nhiên Diệp Thiên mở mắt, một luồng tinh mang phóng ra, sau đó Bích Huyết Ngọc Diệp Hoa và kết tinh long nguyên hoá thành hai luông hồng mang, phóng thẳng lên trời.

Diệp Thiên một tay nắm lấy, ngọn lửa rực sáng hoá thành con rồng lớn, bao phủ lấy hai thứ đó.

Dưới nhiệt độ cao khó tả được, hai chí bảo đương thời dung hợp nhanh chóng, hình thành hai luồng năng lượng quấn lấy nhau, bao phủ xung quanh cơ thể Diệp Thiên.

Diệp Thiên ung dung đứng dậy, toàn bộ tinh thần thoáng chốc bay vào trời cao, sức lực tinh thần như đang khuếch trương gấp bội, bóp méo cả một vùng không gian đất trời, một tiếng quát lớn cũng vang vọng theo sao.

“Hôm nay, ta đã chạm đến quy nguyên!”

Một cột sáng trước giờ chưa từng thấy phóng thẳng lên trời, xuyên qua cả tầng mây.

Ở ngoại vực, rất nhiều lão quái vật không biết đã bao tuổi đều đồng loạt trừng mắt, nhìn cột sáng phóng thẳng lên trời biến sắc.

Một cao thủ sức mạnh tinh thần, cuối cùng đã xuất thế!



“Soạt!”.

Cột sáng vọt thẳng lên trời, cả người Diệp Thiên bị một luồng khí mây bao trùm, gợn sóng sức mạnh tinh thần cũng theo đó lan ra nghìn trượng.

Ở mảnh trời này, bất cứ động tĩnh gió thổi cỏ lay nào cũng nằm trong tầm kiểm soát của Diệp Thiên, tinh thần cậu lan đến được mỗi cành cây ngọn cỏ.

“Hôm nay, tôi đã bước vào quy nguyên!”.

Theo tiếng quát khẽ của Diệp Thiên, bầu trời trên cao bị cột sáng chia cắt, giống như ánh sáng chiếu rọi chín tầng trời.

Dòng suối nhỏ ở bên cạnh sôi trào, hết cột linh khí này đến cột linh khí khác vọt thẳng lên trời, bao vây Diệp Thiên ở bên trong.

Luồng năng lượng do Bách Huyết Ngọc Diệp Hoa và kết tinh long nguyên hóa thành lần lượt chui vào người Diệp Thiên, sau đó khóe miệng cậu khẽ nhếch lên, một tiếng rồng gầm ẩn chứa sức mạnh vô biên đột ngột phát ra.

“Gào!”.

Tiếng rồng gầm chấn động đất trời, dưới sự bao phủ của sức mạnh tinh thần từ Diệp Thiên, một bóng hình rồng màu vàng sống động như thật bay lên.

Dáng vẻ của con rồng này rất giống với Hắc Long ở đồi núi Bắc Áo, nhưng so với Hắc Long lại khí phách và đầy uy thế hơn. Đôi mắt rồng như mắt thần linh nhìn xuống đất trời.

“Đây là nhân vật quyền năng có sức mạnh tinh thần hiện thế sao?”.

Không ít lão quái vật ở ẩn nhiều năm nhìn thấy cột sáng ngút trời phóng ra ở xa xa thì đều biến sắc, vô cùng kinh hãi.

Bọn họ biết đây là dấu hiệu cho thấy một nhân vật cực mạnh ra đời.

Dưới gốc cây Bồ Đề, một ông lão mặc Hán phục ánh mắt tang thương như luân hồi, giọng nói có vẻ than tiếc.
“Một trăm năm trôi qua, cuối cùng cũng có thêm một nhân vật vương cấp xuất hiện rồi sao?”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.