Chương trước
Chương sau
“Ồ?”

Diệp Thiên im lặng đứng tại chỗ, ánh mắt nghiêm túc.

“Gần trăm năm nay chưa từng xuất hiện?”


Cậu cảm thấy rất kỳ lạ, mặc dù Vương cấp là cảnh giới sức mạnh hoàn toàn mới, nhưng nếu đã tồn tại trên thế giới này thì chắc chắn còn có người có thể đạt được bước này, giống như Tiêu Ngọc Hoàng và Kiếm Thánh Watanabe từng là siêu phàm, vì để đạt được bước này cũng dốc hết toàn lực.

Nhưng bây giờ, toàn bộ những cảnh giới Siêu phàm cậu từng gặp đều đã vượt qua con số mười người.

Mà Vương cấp so với cảnh giới siêu phàm còn mạnh hơn nhiều, chắc chắn lại càng thần bí khó lường nhưng gần trăm năm nay chưa từng xuất hiện, điều khiến cậu cảm thấy vô cùng khó tin!

Vương Trọng Xuân đứng một bên, nặng nề gật đầu.

“Quả thật như vậy!”

“Ám Bộ được xem như là một trong những ngành đặc thù thành lập sớm nhất của Hoa Hạ, nhưng cho dù là bộ trưởng chúng tôi, về Vương cấp cũng chỉ nắm giữ một phần tư liệu, thành viên Ám Bộ chúng tôi cũng biết được Vương cấp từ trong những tư liệu đó!”

“Căn cứ theo tư liệu ghi chép, trong phạm vi thế giới này, vị Vương cấp cuối cùng xuất hiện đang ở Hoa Hạ chúng ta!”

“Được các võ giả đỉnh cao thế giới xưng là Long Hoàng!”

Con ngươi Diệp Thiên khẽ co lại, ánh mắt chợt dừng lại.

“Ông nói, là Long Hoàng - Hoa Hạ? Ông ấy là Vương cấp xuất hiện cuối cùng trên thế giới sao?”

Đối với Long Hoàng - Hoa Hạ, từ lâu Diệp Thiên đã nghe qua rất nhiều, thậm chí ở thủ đô chiến đấu với Trương Chí Lăng, Long Hoàng còn khiến chấp chưởng viện Cổ Thiếu Lâm Đạt Ma, đại sư Trí Đức đến gặp ông ấy trước.

Nhưng đối với Long Hoàng, thông tin của cậu cũng không nhiều, chỉ biết đây từng là truyền kỳ vô địch của Hoa Hạ, là cao thủ siêu cấp trải qua nhiều thời đại, ở cuối thời Thanh đầu Dân Quốc, đã nổi danh tuyệt thế khắp thiên hạ.

Nhưng cậu lại không biết, Long Hoàng còn có một thân phận đặc biệt như vậy.

Vương cấp cuối cùng trên thế giới này, đây là danh hiệu uy nghi đến nhường nào?

Vẻ mặt ba người Vương Trọng Xuân cũng tôn kính, chỉ nghe ông ta nói tiếp: “Về Vương cấp, chúng tôi cũng không biết có thật sự tồn tại hay không, cứ cho là Long Hoàng đi nhưng chúng tôi cũng chỉ là nghe đồn mà thôi. Chỉ có bộ trưởng và thứ trưởng mới có thể nắm được tư liệu của Long Hoàng từ trong tài liệu cơ mật cấp cao nhất của Ám Bộ!”

“Nhưng từ lần Long Hoàng xuất hiện trước đó, cũng đã là chuyện gần trăm năm rồi, có thể bắt đầu từ chiến tranh thứ nhất, còn về hiện tại Long Hoàng có còn sống hay không, trên đời có Vương cấp thật sự hay không thì chúng tôi cũng không biết được!”

Diệp Thiên chắp hai tay sau lưng, đôi mắt sâu xa sáng rỡ như ánh sao trời.

Cậu vẫn không đáp lại, gì, ngược lại khoé miệng khẽ nhếch lên khẽ cười thâm sâu.

Lời của Vương Trọng Xuân khiến cậu nhớ đến đại sư Đức Trí, người từng đấu với cậu một chiêu.
Cậu biết rõ, lúc đó đại sư Đức Trí chưa dùng hết toàn lực, tu vi vô cùng thâm sâu nhưng trong cảm nhận của cậu, đại sư Đức Trí lại mạnh hơn mười lăm vị thẩm phán mà cậu được gặp hôm nay rất nhiều.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.