Cánh tay lửa từ trên giáng xuống, bao trùm toàn bộ Poru, đè ông ta xuống đất và cháy hừng hực. Một trong ba người mạnh nhất trong nhóm mười lăm người đã bị hạ gục như thế.
“Chạy!”
Douglas và Seuss nhìn thấy cảnh tượng đó thì sự ngạo nghễ lập tức được thu hồi lại. Bọn họ cảm thấy ớn lạnh.
Nhìn thấy Poru bị đánh bại, hai người bọn họ không còn dám chần chừ, vội hóa thành ánh sáng định bỏ chạy.
“Toái Thần Trảo!”
Lúc bọn họ định tháo chạy thì một tiếng hét vang lên, gió nổi cuồn cuộn, một đường kiếm quét qua ngực của Seuss.
Ông ta kinh hãi cúi xuống thì ở chân, bụng và ngực đều dần xuất hiện vết cứa.
“Không!”
Ông ta ngửa cổ lên trời kêu gào, cảm thấy sợ hãi và không cam tâm. Ông ta là trưởng thẩm phán, địa vị cao vời vợi, là niềm tự tôn của một nước, ngạo nghễ vô cùng và từng tưởng rằng hôm nay có thể ngao du khắp nơi. Nào ngờ lại có người có thể giết được ông ta!”
“Bốp!”
Cơ thể ông ta tách ra, vô số người cảm thấy rợn người. Douglas đứng gần đó co rụt đồng tử, sắc mặt tái mét.
“Vụt!”
Không chút do dự, không chút chần chừ, khi cơ thể Seuss bị tách ra thì Douglas đã bật lại, thi triển tốc độ nhanh nhất có thể.
Ông ta biết hôm nay thế cục đã định sẵn, không còn chiến đấu với Diệp Thiên được nên ông ta thầm quyết định hôm nay có thể trốn thoát thì nhất định sẽ xin gặp 16 vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349532/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.