Một khi linh khí của loại thiên tài địa bảo thế này đạt đến trạng thái bão hòa, hiệu lực và công dụng của nó sẽ giảm đi nhiều. Nếu cậu còn kéo dài thời gian thì sẽ bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để hái nó.
Cậu đã không còn thời gian để lãng phí với đám người này nữa, cho dù trước mắt là mười hai vị Trưởng thẩm phán, cậu cũng phải tốc chiến tốc thắng.
“Vù!”.
Vừa dứt lời, không đợi mười hai vị Trưởng thẩm phán ra tay trước, cậu đã hành động.
Cậu di chuyển thân mình, làm dấy lên cơn gió cực mạnh, bay lên khỏi mặt đất, hóa thành ánh sáng xanh lam chọc trời, phóng về phía Trưởng thẩm phán ở trước nhất.
“Hừ!”.
Người ở phía trước nhất mặc áo ngắn tay, lộ ra cơ bắp hai tay màu đồng cổ. Tu vi ông ta còn mạnh hơn ba người Rivers một ít. Nhìn thấy Diệp Thiên chủ động tấn công, ông ta lập tức cười khẩy một tiếng, không lùi không tránh, đánh xuống một quyền.
Ông ta đánh ra một quyền, không khí xuất hiện cả vết nứt. Một dấu nắm tay to hơn mười trượng hiện ra giữa trời, kèm theo uy thế núi Bất Chu đổ sụp, đè xuống vầng sáng màu xanh lam.
“Phong Thiên Ma Quyền? Đó là môn chủ của Thần Quyền Tông Thái Bang, Quyền Vương Poru?”.
Một quyền đánh ra, không ít người kinh ngạc kêu lên.
Năm xưa Thần Quyền Tông của Thái Bang trấn áp một nước, thao túng triều chính Thái Bang, có thể nói là hoành hành một thời. Vua của Thái Bang còn phải dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349523/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.