Chương trước
Chương sau
“Tao có thể đảm bảo là hiện giờ không có nhiều Hóa Hình Đan đâu!”

“Chắc mày rất rõ ràng tác dụng của Hóa Hình Đan, đây thứ mà mày cần nhất lúc này!”

Thân thể Hắc Long run rẩy, dù nó tu luyện ở đây gần trăm năm nhưng giờ khó mà giữ nổi sự bình tĩnh.

Nó có huyết mạch của Long tộc cổ đại nhưng cũng không phải Chân Long thật sự, chỉ coi như giao long hỗn tạp mà thôi, không có năng lực biến hóa thành hình người như Chân Long.


Dù tu vi của nó luôn tăng lên nhưng cuối cùng vẫn là thú, không thể nào hóa thành hình người, không thể dùng linh thể hưởng thụ sự giội rửa của linh khi như con người nên không cách nào đột phá chướng ngại cảnh giới siêu phàm, bước vào cấp bậc mới.

Sức mạnh, cảnh giới hiện giờ của nó đã vượt qua siêu phàm, tiến vào cấp bậc trong truyền thuyết rồi nhưng cơ thể lại không thể nào làm thỏa mãn, vẫn còn thiếu sự trợ giúp từ một viên hóa Hình Đan.

Hắc Long đã sống trên đời hơn trăm năm nên biết không ít về lịch sử. Nó biết đan dược quý hiếm như Hóa Hình chỉ có thể gặp chứ không thể xin, mà hiện tại, một viên đan như thế đang hiển hiện trước mắt nó rồi.

Nó cố kiềm nén sự chấn động trong lòng, nhìn chăm chăm Diệp Thiên.

“Cậu muốn cái gì?”

Diệp Thiên vẫn cười như trước, cậu duỗi ra một ngón tay.

“Đơn giản thôi!”

“Tao muốn kết tinh long nguyên!”

Lời này vừa được thốt ra, ánh mắt Hắc Long hoàn toàn thay đổi, một tiếng rồng ngâm chấn động trời đất vang lên, khuấy đảo bốn bề.

“Loài người đáng chết! Cậu nói gì?”

“Gào!”

Tiếng gầm truyền đi, làm mây cũng phải tản ra, vô số cao thủ đang tới gần cũng biến sắc.

Không ít người dừng chân, nhìn đồi núi Bắc Áo với vẻ hoảng hốt.

Họ đã cảm giác được một luồng sức mạnh đáng sợ đang được phóng thích bên trong Bắc Áo.



“Con người chết tiệt, cậu đúng là to gan!”

Hắc Long gầm thét động trời, thổi tan vô số tầng mây.

Nó trừng mắt với Diệp Thiên, vẻ mặt rõ là đang tức giận.

“Dám ngấp nghé kết tinh long nguyên của ta. Muốn chết sao?”

Chẳng trách nó lại tức giận như thế, kết tinh long nguyên cũng chính là nguồn gốc sức mạnh của nó, mất hơn một trăm năm trời nó mới có thể từ con địa mãng sơ sinh nhỏ bé trở thành cự thú Địa Long như hiện tại cũng nhờ vào vô số lần luyện hóa kết tinh long nguyên mà thành.

Lúc vừa được sinh ra, những loài động vật có huyết mạch Chân Long đều sẽ có sẵn một khối kết tinh long nguyên trong cơ thể, đó chính là cội nguồn sức mạnh của chúng, còn được gọi là nội đan, là nhân tố quyết định phẩm cấp cao hay thấp của chúng.

Đối với chúng, nội đan là sự tồn tại tương tự sinh mệnh, nếu mất đi nội đan thì cũng chẳng khác nào mất đi sinh mệnh.

Diệp Thiên dám ngấp nghé nội đan của nó, rồng lại là loài có vảy ngược, chuyện này chẳng khác nào đã động đến cái vảy ngược kia của nó cả.

Thượng Quan Liên Nhược đứng phía sau, vẻ mặt bối rối và sợ hãi.

Con Hắc Long từng giúp đỡ bà ta chỉ cần thở một cái là đã khiến bà ta đứng hình, mà con Hắc Long này lại là bố của con kia, chắc chắn tu vi sẽ cao và đáng sợ hơn nhiều, chẳng biết đã lên tới cấp bậc nào rồi nữa. Giờ Diệp Thiên chọc giận nó chắc chắn không phải hành động sáng suốt.

Cho dù Diệp Thiên có thể càn quét Vực Ngoại Ma Môn, ngay cả siêu phàm thần phẩm của viện trọng tài cũng phải chịu chết trong tay cậu, thế nhưng con Hắc Long này lại là dị thú thế gian, thân thể và sức mạnh chẳng rõ gấp con người bao nhiêu lần, nếu như đối địch với nó, chắc chắn phần thắng vô cùng nhỏ.
“Đừng kích động!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.