Sở dĩ cậu mở mắt ra là vì cậu cảm nhận được ba luồng khí tức cực kì mạnh mẽ, người yếu nhất trong số họ cũng đã là siêu phàm thượng phẩm. Người mạnh nhất đã đạt đến cảnh giới siêu phàm thần phẩm, luận về độ mạnh thì đủ để so cao thấp với chưởng môn Võ Đang Trương Chí Lăng.
Khí tức của ba người họ có chút tương tự với Hứa Phi Đằng, dường như là cùng một môn phái, vậy xem ra ba người này đều thuộc Vực Ngoại Ma Môn.
“Song Tu Tông, hôm nay đúng là hỗn loạn”.
Cậu khẽ giọng lẩm bẩm, trên mặt hiện ra vẻ hứng thú.
“Hừ, thế hệ trẻ tuổi của võ lâm Trung Nguyên tự khoe là chín thiên tài đỉnh cao gì đó cũng chỉ là mèo khen mèo dài đuôi mà thôi!”.
Hứa Phi Đằng tỏ ra đầy kiêu ngạo, dường như khinh thường tất cả mọi người.
“Còn ai muốn ra mặt vì thiếu chủ Song Tu nữa không, mau mau ra tay, Hứa Phi Đằng tôi chấp hết!”.
Hơn trăm thanh niên tài tuấn ai nấy đều tràn đầy căm phẫn, nhưng sau khi Thích Kiếm Anh thất bại thì không ai dám lên võ đài nữa, ai cũng cảm thấy bất an.
“Tiểu Cương, em lên đó so tài với hắn thử xem?”.
Dương Duyệt thấy bọn họ im lặng, một người suy nghĩ đơn thuần như cô ta lại cảm thấy cơ hội đã đến, kích động nói với Dương Cương.
“Chị, em không phải đối thủ của tên xấu xa đó!”.
Dương Cương hạ giọng nói, có chút bất đắc dĩ giải thích.
“Gì mà không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349417/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.