Chương trước
Chương sau
Ông ta đã trải qua thời kỳ cuối của triều Thanh Đình, Dân Quốc, giải phóng, cải cách, từ trước đến giờ luôn đứng trên đỉnh cao giới võ thuật Hoa Hạ, thực lực tu vi đã đạt đến cấp độ không thể đo lường nổi, xưa nay ít khi lộ diện.

“Thì ra là Long Hoàng bảo đại sư Trí Đức đến, xem ra bọn họ tìm đến tướng Diệp, sự việc không đơn giản rồi!”.

Năm vị đại tướng như Lương Long Đình và Vương Hướng Hầu đều nhìn nhau, biểu cảm vô cùng chấn động.


Giang Hải Thiên ở bên cạnh đã bị sức mạnh của Diệp Thiên làm cho khiếp sợ từ nãy, lúc này nghe thấy hai chữ “Long Hoàng”, vẫn không kìm được hỏi Vương Hướng Hầu: “Tướng Vương, Long Hoàng này là ai vậy?”.

Vương Hướng Hầu nhìn ông ta một cái, ánh mắt lạnh lùng, những vẫn trả lời: “Vốn dĩ với đẳng cấp của ông vẫn chưa đủ tư cách để biết về sự tồn tại của Long Hoàng, nhưng nể tình ông tuổi cao và lập nhiều chiến công, tôi sẽ nói rõ chút cho ông nghe!”.

“Long Hoàng, là người nhận được huân chương Bảo Vệ Tổ Quốc!”.

“Ông ấy sinh ra từ cuối thời Tiền Thanh, từng là thống soái đại nội của triều Thanh, trong thời kỳ các cường quốc sang xâm chiếm, từng một mình đánh bại chín vị siêu phàm phương Tây, thời kỳ kháng chiến liên tiếp chiến thắng sáu vị kiếm thủ vô thượng của Đảo Quốc!”.

“Thời kỳ đầu giải phóng, những kẻ phản loạn cùng Chiến Thần Điện, hội tụ 13 vị siêu phàm thần phẩm phương Tây đến nước ta làm mưa làm gió, cuối cùng 13 vị siêu phàm thần phẩm này đều bị ông ấy giết chết, không xót một ai!”.

“Vì có công lớn với đất nước, nên thái tổ đích thân phong ông ấy làm Quốc Sĩ!”.

Giang Hải Thiên nghe thấy, biểu cảm thay đổi liên tục, càng lúc càng sửng sốt, suýt nữa sợ đến mức đờ người ra.

Người nhận được huân chương Bảo Vệ Tổ Quốc, thân phận này đã khiến nhà họ Giang phải ngưỡng mộ rồi, nhưng câu nói sau đó “Thái tổ đích thân phong ông ấy làm Quốc Sĩ” đã khiến ông ta hoàn toàn run rẩy.

Thái tổ là nhân vật như thế nào chứ, là anh hùng trong các anh hùng gây chấn động thế giới đó, cho dù là tổng thống Mễ Quốc, hoàng đế Sa Nga đều phải nhún nhường, đến thái tổ còn đích thân phong Long Hoàng là Quốc Sĩ, thì “Long Hoàng” này phải đáng sợ đến mức nào chứ?

Trong không trung, Diệp Thiên hoạt động khớp cổ, chứ không có phản ứng mạnh như những người khác khi nghe về “Long Hoàng”.

Cậu nhìn về phía đại sư Trí Đức, nhẹ nhàng nói: “Tôi và Long Hoàng chưa bao giờ gặp nhau, cũng không có gì liên quan đến nhau cả, không biết ông ấy bảo đại sư đến tìm tôi là muốn chuyển lời gì?”.

Vầng sáng dưới chân đại sư Trí Đức đã tan biến, như thể trở lại về một tăng lữ bình thường, ông ấy nở nụ cười, nhẹ nhàng nói.

“Tôi bế quan trong Cổ Thiếu Lâm đã mười năm, thì ba ngày trước, Long Hoàng đột nhiên đến Thiếu Lâm hẹn gặp tôi, ông ấy nói với tôi, Hoa Hạ lại xuất hiện thêm một hào kiệt chấn động thế giới!”.

“Ông ấy bảo tôi đến thủ đô tìm cậu, và nhờ tôi chuyển lời...”.

“Tương lai của võ lâm Hoa Hạ sẽ do cậu gánh vác, giới võ thuật Hoa Hạ sẽ do cậu bảo vệ!”.

Ánh mắt Diệp Thiên khẽ dao động, đột nhiên lắc đầu.

“Đại sư, câu nói này đối với tôi mà nói, nghe xong rồi nhưng cảm thấy không khác gì chưa nghe cả!”.

“Tôi tu luyện võ thuật là vì bản thân tôi, tôi không phải chúa cứu thế, càng không phải nhân vật đóng vai chúa cứu thế, khác với Long Hoàng là cao thủ lớn vì nước vì dân!”.

“Mong ông hãy về chuyển lời cho Long Hoàng, chuyện lớn như vậy hãy bảo ông ấy đi tìm người giỏi hơn đi!”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.