Lão tăng tiếp tục niệm phật sau đó nhìn Trương Chí Lăng.
“Trương chưởng môn sao lại đối xử với bản thân như vậy? Sự thành bại nhất thời chỉ như đám mây trôi trước mặt, sao phải tự hủy hoại sinh mạng của mình chứ?”
“Tôi và tiên sư Vô Tướng của ông có quen biết. Nếu như hôm nay ông tự hủy hoại mình trước mặt tôi, sau này tôi làm thế nào ăn nói với ông ấy đây?”
Trương Chí Lăng giống như bừng tỉnh khỏi cơn mê, nhớ tới sự bốc đồng khi này của mình định dùng thân hóa kiếm thì bỗng sợ hãi tới toát mồ hôi lạnh.
Nhớ tới lời dạy của đạo trưởng Vô Tướng nhiệm kỳ trước, ông ta bỗng cảm thấy ăn năn hối hận.
Một câu nói của lão tăng đã thức tỉnh Trương Chí Lăng, sau đó ông khẽ đạp chân quay người về phía Diệp Thiên.
“Người trẻ thành danh, vang khắp thiên hạ, không hổ danh là đế vương bất bại được Thiên Cơ Lâu phong tặng!”
“Diệp đế vương, lần đầu gặp mặt, lão tăng là Trí Đức, xin chào!"
Diệp Vân Long nghe thấy vậy bỗng bừng tỉnh và kêu lên.
“Đại sư Trí Đức sao?”
“Người quản lý đương nhiệm của viện Cổ Thiếu Lâm Đạt Ma?"
“Đại sư Trí Đức sao?”
Diệp Vân Long khẽ run rẩy đồng tử, giọng điệu mang theo vẻ nghiêm trọng.
Trong giới võ lâm của Hoa Hạ cổ đại có Hồ Nguyệt Ngọc, Phật Môn Cổ Thiếu Lâm, Võ Đang được công nhận là ba thánh địa của giới võ đạo. Với sự diễn biến hàng nghìn năm, Hồ Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349356/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.