Chương trước
Chương sau
Các khách quý có mặt tại hiện trường đều lắc đầu, thầm trách bốn gia tộc không có lí trí, vì một Diệp Thiên mà khiến cả gia tộc phải chết theo, thực sự hết sức ngu ngốc.

Đúng lúc này, Diệp Thiên là nhân vật chính lại đột nhiên cười lên thành tiếng.

“Liên kết với nhau cùng đệ đơn lên chính phủ và quân đội tiến hành chế tài tôi, thì ra đây là thủ đoạn của nhà họ Giang các ông!”.


Cậu lắc đầu, khóe miệng nhếch lên vẻ coi thường: “Xem ra, là tôi đã đánh giá nhà họ Giang các người quá cao rồi!”.

Cái gì mà thông báo lên phía trên để xét xử cậu, trục xuất cậu khỏi đất nước, cậu thực sự không hề thấy sợ.

Cậu vốn cho rằng nhà họ Giang là một trong nhưng gia tộc lớn ở thủ đô, trong nhà có hai tướng trấn thủ, nên cũng sẽ có chút hiểu biết về những việc trong giới võ thuật, nhưng bây giờ xem ra cậu đã nhầm hoàn toàn.

Nhà họ Giang chẳng qua chỉ là một gia tộc bình thường hơi hướng về giới chính trị và giới quân đội mà thôi, cho dù có mạng lưới quan hệ phức tạp nhưng suy cho cùng bọn họ không thể hiểu được sự lớn mạnh của võ giả.

Chưa cần nói đến cao thủ cảnh giới siêu phàm, cho dù là người ở cấp độ như Tiêu Ngọc Hoàng ở đây, có ai không bá đạo ngút trời, cưỡi lên trên tất cả vạn vật chứ?

Cùng giao thoa giữa tỉnh Vân và tỉnh Kiềm, bảy gia tộc lấy võ thuật cai quản hai nơi, uy chấn hai tỉnh, khiến nhiều gia tộc quyền quý phải đến quỳ lễ, địa vị danh tiếng mà họ có không hề kém so với bất kỳ gia tộc nào trong bốn gia tộc lớn ở thủ đô, đây chính là sức ảnh hưởng tuyệt đối mà võ thuật đem lại.

Còn những người hiếm có như cậu, đối với Hoa Hạ mà nói là một sự hỗ trợ vô cùng lớn, là người có sức chiến đấu cao cấp đỉnh cao, chỉ dựa vào sự tố cáo của bảy vị tướng cỏn con và ba vị bí thư tỉnh liên kết đệ đơn, chính phủ sẽ định tội cậu, đúng là chuyện hoang đường.

Những ông lớn thật sự của Hoa Hạ, có thể chỉ đạo Hoa Hạ, giao thiệp với các nguyên thủ của các quốc gia lớn, có ai mà không phải là nhân vật có tầm cỡ khủng?

Giữa một vị cao thủ võ thuật ở cảnh giới siêu phàm và nhà họ Giang, lựa chọn như thế nào thì đương nhiên bọn họ rõ nhất!

“Diệp Lăng Thiên, đại nạn sắp đến, vậy mà cậu còn già mồm?”.

Giang Vũ Dân nheo hai mắt lại, lạnh lùng nói: “Sau khi nhận được quyết định của cấp trên, cậu sẽ mãi mãi bị liệt vào danh sách đen của Hoa Hạ, bị trục xuất khỏi đất nước, cả đời không thể đặt chân đến Hoa Hạ, đây chính là cái giá phải trả vì đã đắc tội với nhà họ Giang tôi!”.

“Hừ!”, Diệp Thiên nhếch miệng cười, xua ngón tay về phía bảy vị tướng kia.

“Chuyện trên núi Tây Sơn vốn đã kết thúc, nhưng các người lại cứ muốn dây dưa mãi, vậy bây giờ cần đến lượt tôi rồi!”.

“Nhà họ Giang các người nói rằng có mối quan hệ trong giới thương mại, chính trị và quân đội, nếu các người muốn dây với tôi, vậy tôi sẽ từ ba giới này, xử hết cho đến khi nhà họ Giang các người sụp đổ!”.

Cậu rút điện thoại ra, gọi một cuộc.

“Là tôi!”.

“Trong vòng một tuần, lấy hết mọi nguồn lực của Tập đoàn Thịnh Đường, kênh nào bọn họ có, chúng ta mua lại với giá cao gấp đôi, tôi muốn Tập đoàn Thịnh Đường biến mất khỏi giới thương mại!”.

“Ngoài ra, các doanh nghiệp tập đoàn trong top 10 Hoa Hạ, chúng ta xóa bỏ vĩnh viễn sự hợp tác với ba doanh nghiệp này!”.

Giọng nói Diệp Thiên bình thản, nói ra tên của Tập đoàn Thịnh Đường mà Giang Vũ Dân vừa nhắc đến và ba tập đoàn khác trong top 10.

Một lúc sau, Diệp Thiên cúp điện thoại, ánh mắt một lần nữa nhìn về phía bọn Giang Vũ Dân.
“Đây là giới thương mại!”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.