Chương trước
Chương sau
Diệp Thiên nghe thế, ánh mắt dao động.

“Tai kiếp tương lai?”, cậu biết Thông Thiên Kính sẽ không tiết lộ nhiều, nhưng cậu rất tò mò, ở Địa Cầu ngày nay, giữa các nước vẫn không ngừng chiến tranh thương mại, nhưng chưa từng bùng nổ cuộc chiến nào quy mô quá lớn, sao lại có tai kiếp tương lai gì đó giáng xuống?

Thông Thiên Kính không nói rõ, chỉ tiếp tục:


“Trận tai kiếp này vượt xa sức tưởng tượng của cậu, dù là tôi cũng không thể dự đoán được thời gian và hướng đi của tai kiếp đó!”.

“Trận tai kiếp này sẽ hủy diệt tất cả, mọi thứ trên thế giới đều không thể tồn tại. Cho dù là mạnh như cậu thì bây giờ vẫn còn cách cấp bậc đó quá xa. Nếu muốn sống sót qua trận tai kiếp đó, hoặc là muốn bảo vệ bạn bè người thân của cậu, cậu phải không ngừng trở nên mạnh hơn!”.

Diệp Thiên như có điều suy nghĩ, càng thêm tò mò.

Thiên hạ ngày nay cũng chỉ có giáo hội Anh Đình, viện trọng tài là có thể lọt vào mắt cậu.

Những người mạnh nhất hiện thời hầu như đều tập trung ở các tổ chức đẳng cấp thế giới này. Tuy cậu vô cùng tự tin về thực lực bản thân, nhưng cũng không thể không thừa nhận, nếu một mình cậu đối mặt với hai tổ chức lớn đó cũng không thể nắm chắc phần thắng.

Cậu khó có thể tưởng tượng tai kiếp như thế nào mà có thể hủy diệt được cả những thế lực lâu đời đẳng cấp thế giới đó.

“Diệp Thiên, thế giới này rất lớn, hoặc có thể nói vũ trụ này rất lớn, những thứ cậu thấy bây giờ chỉ là mặt nổi của tảng băng thôi”.

“Trận tai kiếp này vốn đã giáng xuống Địa Cầu vào năm nghìn năm trước, nhưng lúc đó hoàng đế Hiên Viên và Xi Vưu Đại Đế đã bắt tay làm hòa, liều mạng chiến đấu mới đổi được sự an ninh hơn năm nghìn năm của Địa Cầu. Sau trận chiến đó, bọn họ cũng không còn sống trên đời nữa”.

“Ngày nay, Địa Cầu đã không còn những nhân vật mạnh như hoàng đế Hiên Viên và Xi Vưu Đại Đế, mà cậu là người duy nhất tôi từng gặp có thể đạt đến trình độ của hai người họ năm xưa!”.

“Nếu nói tai kiếp tương lai giáng xuống còn ai có thể đứng lên vì thế giới này, thì đó chỉ có thể là cậu!”.

Diệp Thiên đăm chiêu, giọng nói của kính linh lại vang lên.

“Diệp Thiên, cậu phải nhớ rõ, viện trọng tài, giáo hội Anh Đình gì đó đúng là thế lực tổ chức mạnh nhất thế giới hiện nay, nhưng bọn họ cũng chỉ là bề nổi mà thôi”.

“Trên khắp vũ trụ Ngân Hà, bọn họ quá nhỏ bé!”.

“Cố gắng trở nên mạnh hơn đi, lúc tai kiếp giáng xuống, thế giới này cần sức mạnh của cậu!”.

Giọng nói vừa dứt, kính linh hóa thành ánh sáng màu xanh lam, chui trở vào cánh tay Hoa Lộng Ảnh.

Diệp Thiên như tỉnh khỏi giấc mơ, cậu nhìn chằm chằm mặt biển phía xa một lúc lâu, bỗng nhếch miệng cười.

“Thú vị đấy!”.

Cậu vốn tưởng rằng mình đạt đến trình độ này thì ít có sự vật nào trên thế giới có thể uy hiếp được cậu, nhưng hôm nay nghe Thông Thiên Kính nói như mở ra thêm một cánh cửa mới cho cậu.

Suy cho cùng, bước chân cậu cũng không thể chỉ dừng lại ở đây!

“Tai kiếp tương lai à?”.

Năm ngón tay cậu chậm rãi khép lại, trong mắt không có vẻ bàng hoàng lo sợ nào, chỉ có ý chí chiến đấu và sự tự tin tràn trề.

Con đường phía trước không có điểm dừng, mọi thứ chỉ vừa mới bắt đầu!
Diệp Thiên và Hoa Lộng Ảnh chơi ở bãi biển Nam Hải hai ngày, ngày thứ ba, hai người mới cùng nhau lái xe về thủ đô.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.