Chiếc gương đồng cổ xưa này chính là vật báu vô thượng mà nhà họ Diệp có được, nó được gọi là Thông Thiên Kính có thể dự báo tương lại.
Nhưng chiếc gương này mười năm mới tỉnh giấc một lần. Lần trước tỉnh giấc là chín năm trước. Theo lý mà nói thì còn một năm nữa mới là lần thức tỉnh tiếp theo. Vậy mà bây giờ, Thông Thiên Kính lại quét ngang không gian, sức dao động còn mạnh hơn cả lần trước nữa.
“Ầm!”
Trong không trung, Thông Thiên Kính phát ra làn sóng cực mạnh, đến cả nước biển cũng dâng lên cuồn cuộn. Những cao thủ khác đều đứng ngây ra khi nhìn thấy cảnh tượng đó.
Đối với món bảo bối của nhà họ Diệp, bọn họ chỉ nghe nói chứ chưa bao giờ có duyên nhìn thấy. Thật không ngờ hôm nay có thể tận mắt chứng kiến.
Diệp Thiên vô cùng bình thản, nhìn ánh sát chói mắt, lấp lánh của Thông Thiên Kính trên không trung mà không hề dao động.
“Tốt! Tốt!”
Đúng lúc này, Thông Thiên Kính đột nhiên phát ra âm thanh khiến toàn bộ hiện trường chấn động.
Giữa trời và đất, có rất nhiều bảo vật có linh tính, thậm chí có những bảo vật được đất trời nuôi dưỡng còn có thể sản sinh ra linh trí nhất định. Thế nhưng bảo vật có thể nói chuyện thì đúng là lần đầu mọi người mới được thấy.
“Diệp Thiên trải qua chín năm, cuối cùng đã trở thành phượng hoàng hồi sinh từ đống trò tàn rồi! Tốt lắm!”
Giọng nói như được truyền tới từ chín tầng mây vô cùng vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349265/chuong-988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.