Chương trước
Chương sau
“Người bình thường, đến khả năng nhìn thấy trận pháp này còn không có. Vậy mà hôm nay chúng tôi lại dùng Phục Long Trận để gọi cậu, thuần phục con rồng thật của Hoa Ha là cậu và đưa về viện trọng tài!”

Ông ta vừa dứt lời thì những đường sáng đỏ trong không gian lại càng rung động hơn, giống như có hàng ngàn hàng vạn con trùng lúc nhúc màu đỏ đang dần thu nhỏ lại. Ở phía Diệp Thiên, tất cả các đường sáng đỏ đã chặn cậu lại, căn bản không thể nào thoát ra được.


“Hỏng rồi!”

Bên dưới, Diệp Vân Long và những người khác đều tái mặt.

Nhìn hàng ngàn vạn đường màu đỏ của Phục Long Trận đang dần thu lại thì mỗi người đều nóng ruột như lửa đốt.

Sức mạnh của trận pháp dù không được coi mạnh như của một kẻ chiến đấu nhưng một khi trận pháp được kết thành thì sẽ có uy lực vô cùng lớn.

Đây là lý do vì sao Gia Cát Trường Hận có thể mượn tu vi của võ tôn đỉnh phong cùng với Diệp Long, Tiêu Ngọc Hoàng, Mộ Dung Vô Địch nổi danh.

Một khi trận pháp được triển khai mà bị rơi vào thì dù lực chiến đấu có cao hơn kết trận cũng rất khó phá vỡ được trận pháp và thoát ra, cuối cùng sẽ dần hao tổn sức mạnh của chính mình và cứ thế bị nhấn chìm.

Đây chính là uy lực của trận pháp.

“Không được, chúng ta cần ra tay giúp đỡ nó. Đối phó với bốn kẻ bên ngoài trước. Trận pháp thiếu bọn họ gia trì thì Thiên có thể thoát được!”

Diệp Vân Long và Diệp Sơn nhìn nhau. Hai bố con đang định bay ra thì đúng lúc này có một trưởng lực ép xuống đánh cho bọn họ bật lại và ngăn chặn họ.

Đám đông kinh hãi nhìn lên thì thấy roi xương trong tay Gullit được vung lên. Ông ta lắc đầu với mấy người bọn họ.

“Tôi khuyên các người đừng tùy tiện hành động. Đối thủ hiện tại của chúng tôi là Diệp Lăng Thiên!”

“Nhưng nếu các người muốn chết thì tôi cũng không ngại tiễn các người lên đường đâu!”

Mặc dù Gullit chưa từng ra tay thật sự bao giờ nhưng mấy người Diệp Sơn đều có thể cảm nhận được sức mạnh thâm sâu của ông ta. Nếu như ông ta muốn đối phó với bọn họ thì đúng chỉ là vấn đề của một nhịp thở.

Thấy Gullit đạp chân trong không trung, uy hiếp người khác thì dù mấy người Diệp Sơn muốn giúp đỡ cũng trở nên bất lực đành phải đứng im với vẻ lo lắng.

“Anh Thiên!”

Hoa Lộng Ảnh kêu lên, thầm hận chính mình sao quá yếu đuối không thể giúp được chút nào cho Diệp Thiên.

“Anh cả!”

Diệp Tinh cũng không khỏi kêu lên. Dù Diệp Thiên tạo thành bóng âm cho cậu ta thì lúc này kẻ địch đều là viện trọng tài tới từ nước ngoài. Không ai hi vọng Diệp Thiên – người đại diện cho Hoa Hạ lúc này lại thất bại cả.
“Soạt!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.