Chương trước
Chương sau
Diệp Vân Long đành phải thu hồi đòn tấn công, vội vận chân khí và định đánh tan luồng ánh sáng đen kia.

“Ầm!”

Âm thanh nặng nề vang lên, Diệp Vân Long rung lắc toàn thân, luồng sức mạnh khủng khiếp khiến ông ta bay bật ra sau, chới với bảy, tám bước trong không trung, mỗi bước đều khiến dòng khí lưu nổ tung mới có thể đứng vững lại được.


Sự cố này khiến cho Diệp Sơn, Âu Dương Trường đang chiến đấu cũng phải đanh mắt nhìn. Một giọng nói hùng hồn trong không gian vọng tới.

“Thích lấy đông ức hiếp ít, viện trọng tài chúng tôi không đồng ý đâu!”

Vừa dứt lời thì có thêm năm bóng hình xuất hiện. Tất cả đều có khí tức cực mạnh, ánh sáng cầu vồng giao nhau xung quanh họ. Người đi đầu là một người tóc đen dài, với khuôn mặt Âu ngũ quan rõ nét. Luồng sáng sau khi giao đấu với Diệp Vân Long thì tự động thu lại và được người này nắm trong tay, đó là một cây roi được làm từ xương.

“Viện trọng tài sao?”

Những nhân vật thuộc thế hệ trước của bốn nhà như Diệp Sơn vội tách ra khỏi những cao thủ của Chiến Thần Điện. Bọn họ nhìn về phía trước, tái mặt và ánh mắt trở nên âm u.

Bốn vị cảnh giới siêu phàm của Chiến Thần Điện thì cả bốn nhà đã phải sự dụng toàn lực rồi. Giờ còn có thêm sự có mặt của những người thuộc viện trọng tài, nhìn dáng vẻ của năm người thì rõ ràng là họ đứng về phía Chiến Thần Điện. Như vậy tính ra, đối phương có tới chín người thuộc cảnh giới siêu phàm.

Không chỉ có vậy, bốn người của Chiến Thần Điện có tu vi đều đạt tới siêu phàm phàm phẩm. Năm người vừa mới xuất hiện kia, người nào cũng đều có khí tức cao hơn cả như thế. Rõ ràng là bọn họ đã bước vào cảnh giới siêu phàm lương phẩm. Người đàn ông tay cầm roi xương kia thì càng thâm sâu khó lường hơn. Người này có khí tức cuồn cuộn như biển, e rằng còn mạnh hơn cả bốn người kia.

Tình thế như vậy chưa bao giờ từng xuất hiện trong lịch sử của bốn nhà.

Diệp Sơn khẽ chau mày rồi nhớ tới lời dự đoán thông thiên.

“Lẽ nào đây là kiếp nạn tuyệt diệt của nhà họ Diệp sao?”

Mấy người Diệp Tinh tối sầm mặt, cảm thấy vô cùng căng thẳng, còn Elkins chỉ nhếch miệng cười.

“Hôm nay, chính là ngày tàn của bốn nhà các người, hãy cố gắng tận hưởng khoảnh khắc cuối cùng đi!”

Hắn vừa dứt lời thì áo trên người nứt toác để lộ cơ thịt cuồn cuộn. Luồng sức mạnh lại bùng lên trong không gian và mạnh gấp đôi trước đó.

Cả vùng biển phía Nam chìm vào bóng tối, không ít những thanh niên của Hoa Hạ có suy nghĩ muốn bỏ đi ngay lập tức.

Bên trong trận doanh của nhà Âu Dương, Thu Nhược Hi và Khương Long Hoa đang ngồi cùng nhau. Hôm nay Thu Nhược Hi nhận được lời mời của Khương Long Hoa tới quan sát hội võ của bốn nhà. Thật không ngờ họ lại gặp một cảnh tượng rút kiếm giương cung quyết liệt đến như vậy.

Nhìn Diệp Sơn, Diệp Vân Long, và cả những người như Diệp Tinh với biểu cảm nghiêm trọng thì Thu Nhược Hi dù có không hiểu về võ thuật cũng biết rằng tình thế đang căng thẳng vô cùng. Đây có lẽ sẽ là biến cố cực lớn mà cả bốn nhà khó có thể đối phó được.

Cô ấy cảm thấy lo lắng. Đúng lúc này, ở gần đó, Diệp Thiên đang cúi đầu ngồi uống trà.

Diệp Thiên trông vô cùng bình thản. Lúc này tình thế đang vô cùng nguy hiểm mà cậu không có cảm giác gì, vẫn làm ra vẻ không liên quan. Khác với những người khác, trên mặt cậu, Thu Nhược Hi không nhìn thấy chút sợ hãi nào.

Nhớ tới truyền kỳ của Diệp Thiên ở thủ đô – người số một trong thế hệ thanh niên thì cô ấy bỗng nổi lên một ý nghĩ hoang đường.
“Lẽ nào…Diệp Thiên nắm chắc mọi thứ trong tay sao?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.