Bốn người nghe thấy vậy, ánh mắt lại thay đổi lần nữa.
Diệp Thiên có thể nói ra được cái tên của Diệp Vân Long, rõ ràng là hiểu không ít về Diệp Vân Long và Thi Tú Vân, bọn họ càng chắc chắn về suy đoán của bản thân, Diệp Thiên tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.
“Cậu thanh niên, nếu hôm nay không nói rõ mục đích của cậu, thì có lẽ chúng tôi không thể để cậu đi rồi!”.
Bốn người tay cầm vũ khí, hơi thở mạnh mẽ, chặn Diệp Thiên bốn phía, ai nấy ánh mắt đều lạnh lùng.
“Hừ!”.
Diệp Thiên cười nhẹ một tiếng, không thèm trả lời, ánh mắt nhìn về phía chân núi.
Bốn người thấy Diệp Thiên im lặng, đang định bắt lấy Diệp Thiên, thì đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ vọng ra khắp núi rừng, khiến các cây hoa cỏ xung quanh đều đung đưa mạnh.
“Gầm!”.
Dao động mạnh mẽ đến từ chân núi, sắc mặt bốn người đột nhiên thay đổi, một bóng người như đại bàng xòe cánh, nhảy một bước lên đến nơi, một bước nhảy hơn mười trượng, và đáp xuống chỗ cách bọn họ không xa.
Ông ta mặc chiếc áo dài đen, hai tay bị cánh tay áo che mất, trên người mang hơi thở lạnh lẽo, những nơi ông ta đi qua, hoa cỏ bị héo đi rất nhanh, đôi mắt của ông ta càng khác người, thấp thoáng màu xanh, nhìn trong bóng tối vô cùng khủng khiếp.
“Hè hè!”.
Ông ta nhìn về phía bốn người, cười lên một tiếng lạ lùng, giọng nói mang vẻ giễu cợt.
“Từ bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/349147/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.