Chương trước
Chương sau
Bất kể là dung mạo, khí chất hay vóc dáng, cô gái trước mắt đều có thể sánh ngang với Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ, chắc chắn là người đẹp cỡ hoa khôi.

Những nam sinh ở xung quanh, dù là sinh viên mới hay cũ đều nhìn về phía cô gái, ánh mắt ngưỡng mộ và hiếu kì. Nhưng cô gái lại nhìn như không thấy, đi thẳng đến trước mặt Diệp Thiên.

“Xin chào, cho hỏi cậu là sinh viên mới kì này sao?”.


Giọng nói cô ta ngọt ngào động lòng, giống như âm thanh của tự nhiên, khiến người khác vừa nghe đã cảm thấy như tắm trong gió xuân.

Lúc này, Diệp Thiên mới như tỉnh cơn mơ, mỉm cười gật đầu với cô gái.

“Đúng vậy!”.

Trong thời gian Đại học Thủ Đô đón sinh viên mới, sinh viên cũ ra ngoài hầu như đều phải mặc đồng phục, còn sinh viên mới vào trường chưa có đồng phục chỉ mặc đồ bình thường, đương nhiên rất dễ phân biệt.

Cô gái nghe Diệp Thiên trả lời, nở nụ cười ngọt ngào tự nhiên.

“Vậy cậu xem như là đàn em của tôi rồi. Tôi là thành viên của Hội học sinh trong trường, phụ trách việc đón sinh viên mới. Cậu ở khoa nào, để tôi dẫn cậu qua đó báo danh nhé?”.

Diệp Thiên nhìn cô gái, ngay sau đó mỉm cười lắc đầu.

“Tôi tự đi là được, không làm phiền nữa!”.

Nói xong, cậu cũng không quan tâm sắc mặt của cô gái, đi sang hướng khác.

Biểu cảm của cô gái ở sau lưng cậu lập tức cứng đờ, tỏ vẻ không thể tin nổi, chưa tỉnh hồn lại sau phản ứng của Diệp Thiên.

Đúng lúc đó, một cô gái nhan sắc không tầm thường, tóc dài ngang vai linh hoạt đi tới, ôm eo cô ta.

Thấy vẻ mặt cô ta không ổn, cô gái vừa tới không khỏi thắc mắc.

“Sao thế, hoa khôi Liễu của tớ?”.



“Sao thế, hoa khôi Liễu của tớ?”.

Cô gái tóc dài nghi hoặc hỏi.

Lúc này, cô gái tóc đuôi ngựa mới hoàn hồn, nhìn quanh, phát hiện không thấy tung tích của Diệp Thiên đâu nữa, trong lòng có chút thất vọng.

Cô gái tóc dài không ngừng luyên thuyên, cô ta mới nói ra chuyện vừa rồi, mặt đỏ lên.

“Quào! Không phải chứ?”.

Cô gái tóc dài nghe kể chuyện đã xảy ra, khoa trương la lên.

“Liễu Linh Lung của chúng ta bình thường không phải là nữ thần cao quý cẩn trọng hay sao? Sao hôm nay lại chủ động quyến rũ đàn em thế?”.

Ráng đỏ trên mặt Liễu Linh Lung càng đậm thêm, vội vàng xua tay: “Gì mà quyến rũ đàn em, nói khó nghe thế, tớ là thành viên Hội học sinh phụ trách đón sinh viên mới, tớ chỉ đang làm tròn chức trách thôi!”.

“Úi dào, lại còn làm tròn chức trách!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.