Chương trước
Chương sau
“Hừ!”.

Diệp Thiên lạnh lùng hừ một tiếng, bấy giờ sức mạnh bao quanh Tiết Nhân Huyên mới tan đi.

“Lần cuối, lập tức rời khỏi tầm mắt của tôi ngay!”.


Tiết Nhân Huyên không cam tâm, nhưng ngại uy thế của Diệp Thiên nên không dám nói thêm nửa câu.

“Làm phiền Đế Vương, chúng tôi đi trước một bước!”.

Lí Thương Sinh kéo cô ta nhanh chóng rời đi. Sau khi đi xa khỏi biệt thự, Tiết Nhân Huyên mới nói.

“Anh Lí, Diệp Lăng Thiên kia thật là kiêu căng, thái độ gì thế chứ!”.

“Tôi cảm thấy nên để thống lĩnh ra mặt, dạy dỗ cậu ta một trận!”.

Lí Thương Sinh cực kì bất lực, nhưng vẫn gọi điện thoại cho Tổng bộ Ám Bộ xin chỉ thị.

Đầu bên kia bắt máy, ông ta chỉ nghe vài câu, liên tục vâng dạ đáp lại, sau đó kéo Tiết Nhân Huyên rời đi, không quay đầu lại.

Tiết Nhân Huyên mù mờ, khó hiểu hỏi: “Anh Lí, anh sao vậy? Không phải anh xin chỉ thị của đại ca rồi sao? Sao trông anh luống cuống vậy?”.

Lí Thương Sinh vẫn đi về phía trước, sắc mặt nghiêm nghị.

“Tiểu Huyên, ở trên nói chúng ta hủy bỏ mọi sự giám thị đối với Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên có quyền không tuân theo Ám Bộ!”.

“Chúng ta không được lấy danh nghĩa gì đến làm phiền cậu ta nữa!”.

Tiết Nhân Huyên nghe vậy tỏ ra khó hiểu.

“Vì sao chứ? Gần đây Diệp Lăng Thiên gây ra gió tanh mưa máu trong giới võ thuật Hoa Hạ, không ít cao thủ đều rục rịch vì sự hoạt động của cậu ta, làm cho giới võ thuật ở các tỉnh không được an ninh. Chức trách của Ám Bộ chúng ta không phải nên quản thúc cậu ta sao?”.

“Sao bây giờ lại hủy bỏ giám thị đối với cậu ta? Hơn nữa, cậu ta còn có quyền không tuân theo Ám Bộ? Chuyện này là sao?”.

Trong lòng Tiết Nhân Huyên, Ám Bộ chính là tổ chức quyền lực nhất giới võ thuật Hoa Hạ, cho dù là Thiên Cơ Lâu cũng phải nhượng bộ.

Mặc dù Diệp Thiên lợi hại, nhưng cũng chỉ có một thân một mình, võ giả dân thường áo vải, dựa vào đâu mà không cần tuân theo Ám Bộ?

Lí Thương Sinh kéo cô ta lên xe, khởi động xe, lúc đó mới hạ giọng nói.

“Vì nửa tiếng trước, đại thống lĩnh Lương Long Đình của quân khu Thành Môn đã báo cáo lên chính phủ!”.

“Vì Diệp Thiên huấn luyện Nam Long Nhận có công, chính phủ đặc biệt phê chuẩn, trao tặng quân hàm Trung tướng cho Diệp Lăng Thiên”.

“Chúng ta không thể gọi cậu ta là Diệp Lăng Thiên nữa, cậu ta càng không phải là dân thường!”.

Lí Thương Sinh thấp giọng nói.

“Chúng ta phải gọi cậu ta là ‘Tướng Diệp Long Nhận’!”.

Tiết Nhân Huyên nghe thế lập tức ngây người, vẻ mặt cứng đờ, chỉ cảm thấy không thể lấy lại tinh thần.

Tướng Diệp Long Nhận?
Những từ này giống như có sức quyến rũ vô cùng, trấn áp cô ta.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.