Chương trước
Chương sau
Nghe vậy, đầu tiên hai người sửng sốt, sau đó tỏ ra sợ hãi.

“Cái gì? Ám Bộ?”.

“Bọn họ sắp ra mặt sao?”.


Hai người vô thức kêu lên kinh ngạc, làm kinh động những vị khách khác trong quán trà. Thấy những vị khách khác nghi hoặc nhìn lại, bọn họ mới im miệng ngồi xuống, nhưng trên mặt vẫn vô cùng kinh ngạc.

Đó là Ám Bộ, tổ chức được công nhận là lớn mạnh nhất giới võ thuật Hoa Hạ!

Trong biệt thự ở Lư Thành, Diệp Thiên ngồi khoanh chân dưới đất, trên đầu bảy sắc hội tụ. Từng luồng khí không ngừng xoay tròn từ trái sang phải, khí tức của cậu cũng dần mở rộng thêm.

Từ sau trận chiến trên sông Lan Thương, đây đã là ngày thứ ba. Sau khi cậu từ tỉnh Vân trở về Lư Thành thì luôn ngồi khoanh chân trong biệt thự, chưa từng di chuyển một bước.

Phệ Thiên Cửu Chuyển do cậu sáng tạo ngoài việc có thể tu luyện được Phệ Thiên Huyền Khí tinh khiết nhất đất trời, rèn đúc Phệ Thiên Chi Thể ra, còn có năng lực đặc biệt vô cùng mạnh. Đó là lúc vận chuyển toàn lực có thể hấp thu mọi thứ trong trời đất cho cậu sử dụng.

Phương pháp này quá bá đạo nên cậu rất ít khi dùng. Ngày hôm đó, Đường Mục Sơn dùng ám khí bắn trúng cậu, cậu nổi giận nên mới sử dụng Phệ Thiên Bí Kỹ, hấp thu bảy thành chân khí của Đường Mục Sơn vào cơ thể.

Sau khi hút công lực của người khác, cậu có thể luyện hóa phần công lực đó cho mình sử dụng, tăng cường cơ thể, tìm cách đột phá. Bảy thành chân khí của một vị siêu phàm lương phẩm có thể gọi là một kho báu khổng lồ.

Cậu mất ba ngày vẫn chưa thể luyện hóa hoàn toàn, vẫn còn thiếu một chút nữa.

Ngay lúc này, cậu chợt cảm nhận được có cao thủ đang đến gần.

“Một siêu phàm bán bộ, một cấp đầu chí tôn võ thuật?”.

Cậu cảm ứng đã biết được thực lực của người đến, nhưng cậu không có động tác gì, vẫn ngồi yên khoanh chân, tiếp tục luyện hóa.

“Diệp Đế Vương, chúng tôi biết cậu đang ở trong biệt thự, mạo muội đến thăm, mong cậu đừng trách!”.

Ở ngoài cửa vang lên giọng nói của một người đàn ông trung niên.

Tiếng bước chân từ xa tiến lại gần, đã đến ngoài cửa lớn biệt thự.

Diệp Thiên không đổi sắc, một luồng khí bay ra mở cửa lớn.

Ở ngoài cửa có một nam và một nữ, người đàn ông gần bốn mươi tuổi, gương mặt chữ điền, giữa mi mày có vẻ trầm ổn.

Người phụ nữ trông khoảng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, rất trẻ trung, giữa mi mày có vẻ ngạo nghễ.

Diệp Thiên cũng không khỏi kinh ngạc, chỉ mới hai mươi lăm tuổi mà tu vi đã đạt đến chí tôn võ thuật, tính ra thiên phú còn mạnh hơn đám người Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Lí Thanh Du.

“Nghe nói Diệp Đế Vương niên thiếu anh hùng, đẹp trai phóng khoáng, hôm nay được gặp quả nhiên chỉ có hơn chứ không kém. Có thể gặp được Diệp Đế Vương là vinh hạnh của tôi!”.

Người đàn ông chắp tay với Diệp Thiên, giọng điệu cực kì khách sáo.

Còn người phụ nữ giống như có chút chống đối Diệp Thiên, không lên tiếng, ánh mắt vẫn kiêu ngạo như trước.
Diệp Thiên liếc nhìn hai người, lại nhắm mắt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.