“Xin lỗi cậu Thiên, nếu cậu ấy không tha thứ cho mày thì mày cứ quỳ ở đây đến chết thì thôi!”.
Trong mắt Ngô Quảng Phú lóe lên vẻ không nỡ, nhưng vẫn cắn răng trầm giọng nói.
Trong lòng anh ta, Diệp Thiên giống như một đấng thần linh, cho dù con trai của mình có đắc tội với Diệp Thiên, anh ta cũng không chút nhân nhượng.
Ngô Lăng Hiên cắn chặt răng, như thể sắp chảy máu, trong lòng tràn đầy sự không cam tâm và phẫn nộ, nhưng nhìn thấy đôi mắt vô cùng lạnh lùng của Diệp Thiên, tim cậu ta thắt lại, cuối cùng cúi đầu xuống.
“Cậu Thiên, tôi… sai… rồi!”.
Từng câu từng chữ của cậu ta gần như thốt ra từ kẽ răng, đường đường là một trong ba cậu ấm Lư Thành, ai mà nghĩ bản thân lại có ngày quỳ xuống xin người ta tha thứ trước mặt bao nhiêu người như vậy?
Diệp Thiên đút một tay vào túi, nhìn lướt qua mặt cậu ta.
“Tất cả những gì mà anh làm hôm nay đủ để tôi giết anh rồi, nhưng anh là con trai của Ngô Quảng Phú, cho nên tôi chỉ đánh gãy hai cánh tay anh, anh phục không?”.
Ngô Lăng Hiên cho dù vô cùng không cam tâm, nhưng vẫn nghiến răng gật đầu.
“Tôi tâm phục khẩu phục!”.
Diệp Thiên thu lại ánh nhìn, chậm rãi quay người đi, cậu ta như thể một con kiến cỏn con vậy.
“Nên nhớ, nếu còn có lần sau thì anh sẽ phải chết!”.
Ánh mắt cậu khẽ quay sang, cuối cùng nhìn về phía Lí Vân Phi đang mặt mày tím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348978/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.