Chương trước
Chương sau
Cô phát biểu xong thì bước xuống sân khấu trong cái nhìn chòng chọc của mọi người, nghiễm nhiên trở thành tiêu điểm của cả hội trường, không ít con cháu nhà giàu đều hào phóng mời Kỷ Nhược Tuyết vào chỗ ngồi, nhưng đều bị Kỷ Nhược Tuyết khéo léo từ chối hết.

Mấy người ở bàn Diệp Thiên ngồi giữa những thương nhân giàu có, nhân vật nổi tiếng đương nhiên là không dám nói gì, chỉ có thể nhìn Kỷ Nhược Tuyết với ánh mắt mong mỏi, hi vọng họ có thể trở thành người may mắn ngồi cùng bàn với Kỷ Nhược Tuyết.

Đúng lúc này ánh mắt Kỷ Nhược Tuyết khựng lại, dường như phát hiện ra cái gì, sải bước đến bên này.


“Hửm?”.

Lí Vân Phi vừa về chỗ ngồi, xoay đầu nhìn chỉ thấy Kỷ Nhược Tuyết sải bước tiến về phía này, chính là về phía bàn bọn họ, khiến cậu ta giật mình.

Cậu ta đương nhiên cũng có chút suy nghĩ với siêu sao Kỷ Nhược Tuyết, nhưng dù sao cũng cách cậu ta quá xa, có điều lúc này, Kỷ Nhược Tuyết dường như đang đi về phía bàn họ, khiến tim cậu ta run rẩy dữ dội.

“Chẳng lẽ… Kỷ Nhược Tuyết cũng biết thân phận thành viên Long Nhận của mình? Đặc biệt đến làm quen với mình?”.

Cậu ta đoán vậy trong lòng, quả nhiên, Kỷ Nhược Tuyết đi thẳng đến bàn họ, khiến cậu ta ngay lập tức mừng như điên.

Những người khác ai cũng kinh ngạc ra mặt, hiển nhiên là giật mình vì được để ý, nữ thần quốc dân, ngọc nữ trong sáng cao quý như Kỷ Nhược Tuyết thế mà lại tiếp xúc gần như vậy với mấy người họ, họ đều cảm thấy như đang mơ, mặt mấy học sinh mới vừa vào của Tam Trung Lư Thành thì đỏ au, lúng ta lúng túng.

Nhìn Kỷ Nhược Tuyết ở bên cạnh, Lí Vân Phi sắp xếp suy nghĩ, ngay lập tức đứng dậy, cực kỳ lịch thiệp nhường chỗ.

“Cô Kỷ Nhược Tuyết, mời…”.

Cậu ta còn chưa nói chữ “ngồi” đã thấy Kỷ Nhược Tuyết đi lướt qua cậu ta, hoàn toàn ngó lơ cậu ta.

Sau đó đôi chân ngọc ngà của Kỷ Nhược Tuyết nhấc lên, trực tiếp ngồi vào chiếc sofa không có tay vịn trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người.

Chiếc sofa này đã có người ngồi từ sớm, mà Kỷ Nhược Tuyết lại co hai chân, chen ngồi chung với cậu, cánh môi hồng khẽ cắn, ánh mắt chứa sự bướng bỉnh.

Mà người ngồi trên chiếc sofa này chính là Diệp Thiên.

Trước cái nhìn chăm chú của vô số khách mời, ngôi sao lớn được mọi người chú ý là Kỷ Nhược Tuyết lại không hề quan tâm đến hình tượng, không quan tâm đến thể diện của mình, mà chen nhau ngồi chung một chỗ với Diệp Thiên.

Điều này với những người ca tụng Kỷ Nhược Tuyết như nữ thần, điên cuồng ủng hộ mà nói đúng là không dám tin, không thể hiểu nổi.

“Con mẹ nó, tôi đã nhìn thấy cái gì vậy? Kỷ Nhược Tuyết lại chen nhau ngồi cùng một thằng nhóc trên ghế sofa?”.

“Đây không phải sự thật, nữ thần của tôi!”.

“Thằng nhóc đó là ai? Lẽ nào là cậu ấm của gia tộc lớn nào đó?”.

“Khốn kiếp, trả nữ thần lại cho tôi!”.

Những tiếng nghị luận tức giận, đố kị, ngưỡng mộ vang lên. Diệp Thiên vốn bình thường đột nhiên trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, tất cả ánh mắt đều tập trung về phía cậu.
Đám người Lí Vân Phi ngồi chung bàn thì sững sờ, đều quên mất phản ứng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.