Chương trước
Chương sau
Nếu muốn giết Thi Ma trong chớp mắt, e rằng cho dù là người mạnh nhất trong chín thiên tài xuất chúng hàng đầu Hoa Hạ như Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh, Lí Thanh Du cũng không thể làm được. Một cậu học sinh bình thường cỏn con như Diệp Thiên làm sao có thể làm được điều đó cơ chứ?

Đôi mắt xinh đẹp của cô ta hơi ngưng lại, cô ta không khỏi run lên, hít vào một hơi lạnh, càng ngày càng cảm thấy khó tin, nhưng lúc này Diệp Thiên đã nhẹ nhàng đẩy Kỷ Nhược Tuyết ra.

"Cô gái ngốc nghếch, nếu như cô muốn càu nhàu, muốn tìm người khóc lóc than thở thì giờ không phải lúc đâu. Cô tránh sang một bên trước đi đã!”


"Lần này vốn dĩ tôi không định giúp cô, nhưng nể tình chúng ta có một khoảng thời gian quen biết nên tôi sẽ giúp cô một lần nữa. Một lần giải quyết cho xong tất cả phiền phức của cô”.

"Tránh sang một bên!"

Ánh mắt Kỷ Nhược Tuyết nhấp nháy, mặc dù muốn nói với Diệp Thiên trăm ngàn lời, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn lui về bên cạnh Kỷ Nhược Yên. Có điều cô ấy vẫn lo lắng không biết rốt cuộc Diệp Thiên định làm gì.

Phải biết rằng ngay cả gia chủ nhà họ Lục là Lục Thiên Thư và cả sư phụ của Kỷ Nhược Yên đều không thể giải quyết được đám người trước mặt này. Mỗi người trong số họ đều có thực lực vô song. Tuy rằng Diệp Thiên đã giải quyết Thi Ma, nhưng vẫn còn bao nhiêu cao thủ ở đây, một mình Diệp Thiên làm sao đối phó được?

Diệp Thiên đứng thẳng người dưới ánh trăng, sau đó hơi nghiêng đầu nhìn Kỷ Nhược Yên ở phía sau.

"Kỷ Nhược Yên, lần trước gặp cô là lúc một kiếm khách hạng ba từ Đảo Quốc đang áp chế cô. Không ngờ hôm nay gặp lại, cô vẫn ở trong tình cảnh khó coi như vậy!”

Kỷ Nhược Yên nghe thấy vậy chợt cảm thấy kinh ngạc. Lần trước ở Lư Thành, cô và Liễu Như Thành suýt chút nữa bị tay kiếm khách Đảo Quốc giết chết. Cuối cùng có một người thần bí ra tay giúp đỡ cứu bọn họ, chỉ dùng một ngón tay đã làm thanh đao quý của tay kiếm khách đứt gãy.

"Rốt cuộc cậu là ai?”

Kỷ Nhược Yên ngạc nhiên hỏi.

Diệp Thiên không trả lời mà chỉ khẽ lắc đầu, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, sau đó cậu chậm rãi đi về phía trước vòng chiến.

Ánh mắt Kỷ Nhược Yên lại thay đổi, cô ta chợt nhận ra, bóng lưng của Diệp Thiên lúc này hoàn toàn trùng trùng với người đàn ông bí ẩn đã cứu họ ngày hôm đó, điều này khiến trái tim cô ta trào dâng cuồn cuộn.

"Đêm đó, là cậu ta sao?"

Cô ta khẽ thì thầm, đôi mắt mở to đầy bất ngờ.

"Xoẹt!"

Một thanh niên trong mười hai Địa Sát đánh Lục Chí Văn và Liễu Như Thành một chưởng khiến hai người này bị lùi về phía sau hơn chục thước và ngã lăn vòng trên mặt đất. Còn mười người còn lại quay ngoắt đầu lại vừa lúc nhìn thấy Thi Ma đã ngã gục dưới chân Diệp Thiên khiến họ cảm thấy kinh ngạc.

Đôi mắt Cuồng Sát nheo lại, bật kêu thành tiếng.

"Các vị, tên này không phải kẻ vừa, cùng nhau ra tay đi!"

Hắn vừa dứt lời thì chín người còn lại đều cùng hưởng ứng, bọn họ lần lượt lao ra tạo thành một tấm lưới kiên cố bao quanh phong tỏa Diệp Thiên. Chín luồng công kích chí mạng từ các hướng khác nhau nhằm chỗ hiểm trên người Diệp Thiên mà bắn.

"Á, Cục Đá!"





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.