Diệp Thiên biết rằng Kỷ Nhược Tuyết đã nhận ra giọng nói của cậu, nhưng cậu vẫn giữ thái độ lạnh lùng.
"Anh vẫn không muốn thừa nhận sao? Cục Đá, rõ ràng anh chính là Cục Đá của tôi!".
"Có thể có người sở hữu giọng hát giống anh, nhưng thói quen hát đảo và ngắt giọng ở những chỗ nhất định không thể bắt chước được, chỉ có Cục Đá mới có thể thể hiện bài hát này một cách sinh động. Tại sao anh lại không muốn thừa nhận? Tại sao?".
Kỷ Nhược Tuyết cảm thấy trái tim mình đang rỉ máu, cánh tay run rẩy ôm lấy Diệp Thiên, nước mắt không kìm được mà tuôn rơi.
Cô ấy thực sự không hiểu nổi, cô ấy và Diệp Thiên đi cùng chuyến bay, cùng lên sân khấu khi tham gia bữa tiệc, hơn nữa còn ngồi cùng bàn, sau bao nhiêu thời gian như vậy, cô ấy còn công khai tình cảm của mình với Diệp Thiên khi ở trên sân khấu, nhưng Diệp Thiên, rõ ràng là cậu vẫn luôn ở bên cô ấy, nhưng tại sao cậu lại không nhận cô ấy?
"Cô Kỷ, cô thật sự nhận nhầm người rồi, tôi không biết cô đang nói cái gì!".
Diệp Thiên nhẹ nhàng cử động tay, thoát khỏi lòng bàn tay của Kỷ Nhược Tuyết.
"Nếu cô có thời gian suy nghĩ đến những chuyện này, thì chi bằng cô nghĩ cách giải quyết chuyện của mình trước đi. Đêm nay, cô đang ở ranh giới sinh tử, cô nên tự lo cho mình trước đã!".
Sau khi nói xong, cậu đút một tay vào túi, nói với Tiếu Văn Nguyệt.
"Đi thôi, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348923/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.