Chương trước
Chương sau
Nhưng Diệp Thiên và Tiếu Văn Nguyệt lại như thể không có gì làm lạ, không có phản ứng gì nhiều.

Kỷ Nhược Yên nhìn thấy biểu hiện đó của Diệp Thiên, trong lòng thầm quở trách, trầm giọng nói.

“Đã lúc nào rồi còn ngồi đây chơi điện thoại? Cậu không nhìn thấy bây giờ đang trong tình thế nào sao?”.


“Chuyện này không liên quan đến hai người, mau đưa bạn gái cậu rời khỏi đây, nếu ở lại thì không ai dám đảm bảo sự an toàn cho các người đâu!”.

Kỷ Nhược Yên cũng cảm nhận được sự việc càng lúc càng trở nên nghiêm trọng, lúc này Thế Giới Hắc Ám cũng có cao thủ ở cấp chí tôn võ thuật đến, xem ra thực lực ngang tầm với Lục Thiên Thư, mà đối phương còn có 11 người trong 12 Địa Sát, bọn họ lại chỉ có ba người, một khi đối phương khai chiến toàn diện thì bọn họ cùng lắm chỉ có thể bảo toàn tính mạng.

Tuy cô ta không có thiện cảm gì với Diệp Thiên, nhưng cũng không muốn Diệp Thiên bị liên lụy chuyện này.

Vốn tưởng Diệp Thiên sẽ biết điều đưa Tiếu Văn Nguyệt rời đi, ai ngờ cậu ta lại xua tay nói.

“Mọi người cứ đánh việc của mọi người đi, không cần lo cho tôi, tôi chỉ là đến xem cho vui thôi!”.

Khi cậu lên tiếng, thậm chí còn không cả thèm nhìn Kỷ Nhược Yên, chỉ chăm chú vào màn hình điện thoại.

“Cậu...”.

Kỷ Nhược Yên trố mắt ra, cảm thấy bực mình, nhưng lúc này cuộc chiến sắp diễn ra, nên không tiện nói thêm, Liêu Như Thành và Lục Chí Văn lại chỉ nhìn Diệp Thiên một cái bằng ánh mắt coi thường.

Nhất là Lục Chí Văn, cậu ta thực sự không hiểu sự dịu dàng nhất trong lòng Kỷ Nhược Tuyết sao lại dành cho cái tên ngốc này.

“Nguyệt Nguyệt, cô đừng để cho anh ấy chơi nữa, bảo anh ấy mau đi đi, những người này hung dữ lắm, đều đến đây là vì tôi, tôi không muốn liên lụy đến hai người!”.

Kỷ Nhược Tuyết mặc kệ Diệp Thiên, và nhìn sang Tiếu Văn Nguyệt rồi vội vã nói.

Tiếu Văn Nguyệt mỉm cười với cô ấy, lắc đầu nói.

“Tiểu Tuyết, cô không cần phải lo cho anh ấy, anh ấy giỏi lắm đó!”.

“Cô cũng không cần phải quá lo lắng, cho dù xảy ra chuyện gì thì vẫn có anh ấy ở đây mà!”.

Bọn Kỷ Nhược Yên ở bên cạnh nghe thấy câu này đều bĩu môi, cảm thấy Tiếu Văn Nguyệt đúng là điên rồi.

Đùa à, bây giờ là lúc nào rồi, Thiên Sát của Thế Giới Hắc Ám ngang với cao thủ cấp chí tôn võ thuật đã ra tay, rõ ràng lần này không giết Kỷ Nhược Tuyết không được, để nhận được toàn bộ số tiền thưởng, cho dù Lục Thiên Thư cũng chưa chắc đã nắm được phần thắng, Tiếu Văn Nguyệt lại nói tất cả đã có Diệp Thiên ở đây, không cần lo lắng, đúng là nực cười.

Kỷ Nhược Tuyết cảm thấy kỳ lạ, định nói gì đó nhưng tình thế sự việc đã thay đổi nhanh chóng.

Ánh mắt của Lục Thiên Thư nhìn chằm chằm về phía Chung Li Mị, cảm nhận được dao động mạnh tiềm ẩn trong người Chung Li Mị, trong lòng ông ta hơi sợ hãi.

Tu vi của đối phương tuyệt đối không thấp hơn ông ta, ông ta cũng không ngờ Thế Giới Hắc Ám lại phái cao thủ ở cấp chí tôn võ thuật đến đây.

“Lục Thiên Thư, nếu hôm nay ông đến đây để bảo vệ cho mục tiêu săn giết của chúng tôi, vậy thì đã là kẻ địch của chúng tôi rồi!”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.