Ba cao thủ hàng đầu thế hệ trẻ của giới võ thuật Hoa Hạ biến mất trong hội trường, còn Diệp Thiên cuối cùng cũng đứng bên cạnh Kỷ Nhược Tuyết.
“Bài hát này anh không biết hát cũng không sao, hát theo tôi là được”.
Kỷ Nhược Tuyết cười ngọt ngào với Diệp Thiên, nhìn sắc mặt Diệp Thiên đen như đáy nồi, trong lòng đầy hả hê.
Cô ấy cố ý gọi Diệp Thiên lên sân khấu, trả mối thù Diệp Thiên phớt lờ cô ấy.
“Cô hát đi, tôi đứng đây là được”.
Diệp Thiên cầm microphone đứng ở bên cạnh, không có bất cứ biểu cảm gì, từ đầu tới cuối cũng không có phản ứng gì, chỉ ngân nga hát theo mấy câu.
Một bài kết thúc, cậu không nhìn Kỷ Nhược Tuyết mà bước nhanh xuống sân khấu.
Kỷ Nhược Tuyết thầm thấy buồn cười, nhưng cuối cùng vẫn tha cho cậu, tiếp đó lại hát thêm vài bài hát nữa.
Bên ngoài hội trường, ở một góc cầu thang tối tăm, một bóng người lơ lửng bay tới từ cuối hành lang, giống như ma quỷ. Hai bảo vệ của Tập đoàn Lăng Thiên gần như không có bất cứ phản ứng nào đã ngã ra đất.
Hắn đang định tiến vào hậu trường biểu diễn của Kỷ Nhược Tuyết thì một bóng hình xinh đẹp bay ngang tới, chặn trước mặt hắn.
“Hử?”.
Hắn ngẩng đầu lên, gương mặt trắng bệch tỏ ra kinh ngạc.
“Một trong Tứ Mỹ của giới võ thuật Hoa Hạ, Kỷ Nhược Yên của Tam Tuyệt Môn?”.
Người chặn trước mặt hắn chính là Kỷ Nhược Yên, trên lòng bàn tay của Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348909/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.