Chương trước
Chương sau
Hai mắt Evelyn chớp chớp, giọng nói mang vẻ mong chờ và ngưỡng mộ.

Bà ta tuy tu luyện công pháp mang thuộc tính hỏa, nhưng suy cho cùng cũng không phải người có siêu năng lực, những ngọn lửa mà bà ta phát ra đều là sinh ra từ nội lực, không thể tùy ý điều khiển như Taylor.

Taylor khẽ lắc đầu, chứ không hề trả lời, tuy bà ta có siêu năng lực bẩm sinh, nhưng lại không thể nói được, đây chính là cái giá phải trả khi bà ta có được siêu năng lực này.


“Diệp Lăng Thiên bị cuốn vào trong trận lốc xoáy, cho dù có sống sót được thì cũng sẽ bị thương nặng tại trận, chỉ cần cơ hội đến, chúng ta sẽ có thể bắt sống cậu ta, đưa về viện trọng tài cho trưởng trọng tài quyết định!”.

White nghiêm túc nói với mấy người, mấy người đều gật đầu, cảnh tượng giao đấu với Diệp Thiên bị Diệp Thiên áp đảo trước đó, đến bây giờ bọn họ vẫn ám ảnh.

“Diệp Lăng Thiên thế là thất bại rồi sao?”.

Đôi mắt Tiêu Tường xao động, không biết vì sao trong lòng lại vô cùng không cam tâm.

Cô ta vừa mới nhìn thấy cao thủ lợi hại nhất Hoa Hạ ra tay, nhưng lại có kết cục như thế này, khiến cô ta vô cùng sốc.

“Phù!”.

Tiêu Ngọc Khanh thở phào một hơi, những hành vi vừa rồi của nhà họ Tiêu coi như đã hoàn toàn đắc tội với Diệp Thiên, nếu Diệp Thiên tìm đến ông ta, ông ta chắc chắn không dám chống lại, mà chỉ có thể nhẫn nhịn.

Nhưng lúc này Diệp Thiên bị bảy người của viện trọng tài áp chế, trong lòng ông ta như trút được một gánh nặng, không còn chút áp lực nào nữa.

“Diệp Lăng Thiên, tuy cậu rất mạnh nhưng cuối cùng vẫn có người trị được cậu!”.

Trong lòng ông ta cười thầm, quay sang nhìn Tiếu Văn Nguyệt và Cố Giai Lệ, ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng.

Diệp Thiên phế võ công của Tiêu Chí Lâm, ba người lại này đi cùng Diệp Thiên đến, ông ta đương nhiên không thể buông tha.

Ông ta đang định quay ra làm khó ba cô gái, thì một tiếng nổ lớn vọng ra từ mặt hồ.

“Đoàng!”.

Giống như một quả bom rơi vào trong hồ vậy, tại nơi chính giữa ba luồng lốc xoáy đang vây quanh, một cột nước chĩa phụt thẳng lên trời.

“Ào!”.

Bên trong cột nước, hình như có thứ gì đó màu đỏ rực, Tiêu Ngọc Khanh nheo mắt nhìn xong lập tức mặt mày biến sắc.

Cột nước bao bọc bên trong là một ngọn lửa rực sáng một cách chói lọi, như thể thần lửa nhà trời thiêu sạch nhân gian.

“Vù!”.

Cột nước phun mạnh lên trời, rồi nổ tung ở độ cao hơn mười trượng, vô số tia lửa bắn mạnh ra xung quanh, như thể hổ dữ sổ lồng, làn sóng lửa trong phút chốc lan ra cuồn cuộn khắp mặt hồ, ba lốc xoáy nước cũng bị làn sóng lửa nuốt gọn.

“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”.

Bảy vị trọng tài đều mặt mày tái mét, bất giác lùi về phía sau, bọn họ cảm nhận được dao động vô cùng nguy hiểm ở trong biển lửa này.

Trong bảy người có mặt ở đây, Evelyn ma nữ Hỏa Mị và Yim Hỏa Nam đều là cao thủ dùng lửa, nhưng bọn họ tự hỏi ngọn lửa mà bọn họ dùng công pháp tạo ra kém xa so với ngọn lửa màu vàng ánh kim đang ngút trời này.

Khoảnh khắc ngọn lửa bùng lên, bọn họ có thể cảm nhận được nội lực thuộc tính hỏa của bản thân đều rụt về một cách điên cuồng, như thể gặp phải khắc tinh vô cùng khủng khiếp.
“Đoàng!”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.