“Tôi từng rất ngây thơ, ngu xuẩn, thậm chí tự cho mình đúng, thậm chí còn nổi nóng với anh ấy. Nhưng anh ấy không để bụng hiềm khích lúc trước, chưa bao giờ so đo, vẫn đồng ý đến đây xem tôi biểu diễn, cho tôi sức mạnh và lòng tin. Tôi chỉ muốn nói rằng, cảm ơn anh!”.
“Đây là bài hát mới mà tôi tự viết, chưa từng đăng trên bất cứ nền tảng nào. Bài hát này là tôi viết cho anh ấy, hi vọng bất kể anh ấy đang ở nơi nào trên thế giới, anh ấy đều có thể mang theo “lời gửi gắm” của tôi”.
“Ca khúc “Lời gửi gắm” dành tặng mọi người, hi vọng mọi người sẽ thích!”.
Cố Giai Lệ nói xong, nâng tay lên, âm nhạc êm tai vang lên, giọng hát dịu dàng vững chắc của cô cũng cất lên theo.
“Khi em còn niên thiếu thơ ngây, anh bước đi đằng trước, em đuổi theo đằng sau”.
“Khi em lớn lên tưởng rằng mình đã trưởng thành, anh bảo vệ cho em, em lại ngu muội không hay”.
“Khi em bừng tỉnh khỏi giấc mộng, anh lại không còn ở bên, em mang nỗi nhớ mong trong lòng, viết nên một trang lời gửi gắm…”
Từng câu từng chữ của Cố Giai Lệ kết hợp với giai điệu trầm bổng du dương, vang vọng quanh hội trường. Mỗi một đoạn cô hát giống như kể lại câu chuyện giữa cô và Diệp Thiên, có lúc niên thiếu ngây thơ, có lúc ngạo mạn đơn thuần, có sự bừng tỉnh sau này. Không ít doanh nhân giàu có đều nhớ về tuổi trẻ của mình, cũng có không ít người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan/348837/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.