Chương trước
Chương sau
Nếu ở nơi khác, hắn nói như vậy người ta nhất định sẽ cảm thấy hắn đang giở trò vớ vẩn, nhưng ở trong cửa hàng thời trang, những người ra vào đây đều là người giàu có, những chuyện như vậy họ thường xuyên gặp trong giới thượng lưu.

Nghe thấy Tiêu Trì nói hắn là em họ của anh Tiêu ở Kiềm Tây, không ít người đều nhìn tới với vẻ kiêng dè, trong lòng thầm kinh ngạc.

Mọi người đều biết rõ anh Tiêu ở Kiềm Tây là ai, Tiêu Trì này là em họ của anh Tiêu, thân phận cao như vậy e rằng không có ai ở đây có thể sánh được, dù sao nếu đắc tội với hắn, vậy thì chính là đắc tội với anh Tiêu, đắc tội với nhà họ Tiêu phía sau.


“Chia cho anh một người?”.

Diệp Thiên nhíu mày, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh nếu đã đều lấy cậu ra làm bia đỡ đạn, vậy thì cậu cũng diễn đến cùng luôn, thế là cậu cũng lộ ra biểu cảm của một cậu ấm nhà giàu, nói với vẻ coi thường.

“Tiêu Trì gì chứ, anh Tiêu ở Kiềm Tây gì chứ, tôi chưa nghe thấy bao giờ!”.

“Biết điều thì cút sang một bên, muốn tôi chia phụ nữ cho à? Anh còn chưa đủ tư cách đâu!”.



Diệp Thiên với dáng vẻ giống như một công tử nhà giàu nhếch mép cười chế nhạo, hoàn toàn không coi Tiêu Trì ra gì.

Tiêu Trì tự nói rõ danh tính của mình, trông thì có vẻ như thực lòng muốn kết bạn với cậu, nhưng thật ra là uy hiếp Diệp Thiên phải cho hắn một trong hai người Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh. Bằng không sẽ phải tự lượng xem sức mình có đấu nổi với con em nhà họ Tiêu hay không.

Với thân phận địa vị của Diệp Thiên hôm nay, cái gì mà nhà họ Tiêu, cái gì mà cậu ấm thiếu gia, tất cả đều chẳng ăn nhằm gì so với cậu.

Cậu vừa nói xong thì những người xung quanh đều im bặt. Mọi ánh mắt kinh ngạc đều đổ lên trên người Diệp Thiên.

"Người này là ai mà lại nói là không biết cậu chủ nhà họ Tiêu ở Kiềm Tây? Lại còn kêu Tiêu Trì cút qua một bên?”

"Tên này thật ngu ngốc. Ở địa phận Kiềm Tây mà lại dám nói chuyện với con em nhà họ Tiêu như vậy?"

Mỗi người đều có biểu hiện khác nhau, ở vùng Kiềm Tây này, ai mà không biết tiếng tăm của nhà họ Tiêu?

Nhà họ Tiêu gần như là một công ty độc quyền bảy mươi phần trăm hoạt động kinh doanh kinh tế của Kiềm Tây. Họ sở hữu nhiều ngành kiếm bộn tiền khác nhau liên quan đến bất động sản, tài chính, giải trí và du lịch. Nhà họ chức cao thế mạnh, địa vị của chủ tịch Tiêu Hùng hiện đang nắm quyền trong doanh nghiệp nhà họ Tiêu thậm chí còn sánh ngang với một quan chức thành phố. Cho dù một thành viên tuyến đầu của tỉnh đến cũng phải nể mặt ông ta vài phần, bằng vai phải vế.

Ở Kiềm Tây, phàm là những người có móc nối với nhà họ Tiêu gần như đều có thể ngẩng mặt mà đi, ai dám dây vào? Cho dù là ông trùm ở địa phương khác tới cũng phải nể mặt họ.

Nhưng bây giờ, một đứa nhóc mà bọn họ chưa từng thấy bao giờ, trông có vẻ chỉ giống như một người mới nổi lại dám xem thường nhà họ Tiêu, còn bảo Tiêu Trì cút qua một bên?

Tiêu Trì sững mặt ra, đôi mắt hơi nheo lại, nụ cười vụt tắt.

Hắn nhìn Diệp Thiên nửa như cười nửa như không, ánh mắt lóe lên ánh nhìn thâm độc.

"Tôi thương lượng với anh là vì tôi coi trọng anh. Nhưng nghe giọng điệu của anh dường như đang xem thường Tiêu Trì tôi, xem thường nhà họ Tiêu chúng tôi?”

Diệp Thiên hờ hững dang hai tay, ngẩng đầu nhìn lên.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.