Chương trước
Chương sau
"Lúc đầu, Watanabe Heizou đã bị Diệp Vân Long đánh bại ở Hoa Hạ, ông ta trở về Đảo Quốc khổ luyện. Cũng chính vì gia nhập viện trọng tài của chúng tôi nên ông ta mới đạt được cảnh giới như vậy trong hơn mười năm, từ cấp trung chí tôn võ học nâng thẳng lên cấp độ siêu phàm bán bộ!”

"Còn bây giờ cậu đã có thể giết chết được siêu phàm bán bộ, thiết nghĩ cậu đã có được sức mạnh của một siêu phàm thực thụ. Tôi có thể đảm bảo với cậu, một khi cậu gia nhập viện trọng tài, cậu sẽ có được sức mạnh còn to lớn hơn hiện tại, đạt đến ngưỡng siêu phàm, thậm chí vượt qua cả ngưỡng siêu phàm cũng là chuyện dễ như trở bàn tay!”

"Chỉ cần cậu gật đầu, cậu lập tức sẽ là một thành viên của viện trọng tài chúng tôi!"


Evelyn giới thiệu xong liền ném một vật cho Diệp Thiên, Diệp Thiên đưa tay ra chộp lấy. Đó là một cái đầu lâu đen ngòm, là biểu trưng huy hiệu của các thành viên trong viện trọng tài.

"Khiến tôi đạt ngưỡng siêu phàm? Thậm chí là vượt qua cả siêu phàm?”

Vẻ mặt của Diệp Thiên cuối cùng cũng thay đổi.

"Nghe có vẻ như gia nhập viện trọng tài trách nhiệm thì ít mà lợi lộc thì nhiều không kể xiết nhỉ?”

"Quả thực là như vậy!"

Evelyn dang hai tay: "Ông Fast và tôi đều là thành viên của viện trọng tài, là những người có tiếng nói nhất đối với những lợi ích thu được sau khi gia nhập viện trọng tài!"

"Nhưng như thực lực của chúng tôi trong viện trọng tài chẳng qua cũng chỉ là sức chiến đấu cấp thấp mà thôi. Các vị cao thủ thực thụ trong viện trọng tài không biết bao nhiêu mà kể. Cậu muốn đạt được sức mạnh siêu phàm chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay. Có rất nhiều cao thủ có thể chỉ điểm cho cậu, giúp cậu tiến lên một cấp độ cao hơn!”

"Ồ? Các người đều chỉ là sức chiến đấu cấp thấp?"

Ánh mắt Diệp Thiên nhảy dựng, trong lòng càng thêm kinh ngạc.

Dù là Evelyn hay Fast mang trên người thanh Huyết Đao thì thực lực của cả hai người họ đều không thua kém Tiêu Ngọc Hoàng và Watanabe Heizou. Sức mạnh như vậy đủ để làm bá chủ một phương, thống trị một cõi, đứng vào hàng ngũ những cao thủ hàng đầu thế giới.

Nhưng Evelyn nói bọn họ chỉ có thể coi là sức chiến đấu cấp thấp trong viện trọng tài. Có thể thấy được sức mạnh và số lượng cao thủ trong viện trọng tài này đáng sợ như thế nào.

Cậu nhìn vào chiếc đầu lâu đen trên tay, dường như hơi lay động. Evelyn và Fast nhìn thấy như vậy, cả hai đều mừng thầm trong lòng.

Mục đích đến đây lần này của họ dường như rất đơn giản đã đạt được.

Diệp Thiên nhìn chằm chằm huy hiệu một hồi lâu, sau đó đột nhiên mở tay ném chiếc đầu lâu màu đen trở lại.

Evelyn vươn tay nhận lấy, hơi nhíu mày nói: "Không biết Đế Vương làm vậy là có ý gì?"

Diệp Thiên nhúc nhích cổ, giọng nói lãnh đạm: "Viện trọng tài, thật sự rất thú vị, nhưng đáng tiếc, tôi không có hứng thú!"

"Từng chút từng xíu sức mạnh của Diệp Lăng Thiên đều là do tôi khổ luyện sinh tử mới có được. Nếu tôi muốn có sức mạnh, tôi sẽ dựa vào chính bản thân mình để chiến đấu giành lấy nó, sẽ đạt đến cảnh giới cao hơn, đâu cần người khác phải cho tôi?"

"Hơn nữa, thế giới này rộng lớn như vậy, không có bất kỳ tổ chức hay thế lực nào đủ tư cách để tôi hạ mình gia nhập và làm theo chỉ thị của người khác!"

"Các người có thể đi được rồi!”
Diệp Thiên nói xong, vẫy vẫy tay định rời đi, nhưng sau lưng truyền đến giọng nói của Evelyn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.