Chương trước
Chương sau
Tiếu Văn Nguyệt nghe thấy liền tò mò hỏi: “ Kỹ thuật lái xe của anh Tiêu và anh Hiên đều giỏi như vậy, thế mà vẫn không phải là người nhanh nhất ở đây sao? Người đứng thứ nhất là ai vậy?”.

Nghe thấy câu hỏi của Tiếu Văn Nguyệt, đôi mắt Tiêu Tường hơi chững lại, sau đó như mơ về nơi xa xăm.

“Nếu nói về người đứng đầu, thì đó là thần tượng của tôi đó!”.


“Đừng nói là đường Lục Hoàn này, cho dù là cả Tây Nam của Hoa Hạ, anh ấy đều là vua đường đua!”.

Tiêu Tường khoanh hai tay trước ngực, hoàn toàn trở thành bộ dạng của một cô gái bé nhỏ: “Ba năm trước, từng có một người dùng thời gian hai tháng đi khắp các đường đua trên núi của khu Tây Nam, đua với các cao thủ đua xe khắp nơi, chưa bao giờ thua trận nào, hơn nữa còn lập kỷ lục mới về thời gian của đường đua khu vực núi!”.

“Cho đến hôm nay, anh ấy vẫn giữ kỷ lục về đường đua trên núi, chưa có ai phá vỡ nổi, có thể nói là thần thoại đích thực trong giới đua xe ở khu Tây Nam!”.

“Woa!”, bọn Tiếu Văn Nguyệt thốt lên: “Lợi hại đến vậy sao? Một người lập hẳn kỷ lục mới về đường đua ở khắp khu Tây Nam à?”.

“Anh ấy rốt cuộc là ai thế? Cô gặp anh ấy bao giờ chưa?”.

Trên khuôn mặt Tiêu Tường tràn đầy vẻ khâm phục và ngưỡng mộ, giọng nói cũng trở nên rưng rưng.

“Tôi cũng chưa gặp anh ấy bao giờ, chỉ nghe nói về rất nhiều truyền thuyết của anh ấy, anh ấy được gọi là ‘Xa thần Tây Nam’!”.

“Tôi không biết anh ấy tên là gì, nhưng trước đây tôi nghe một người trong hội đua xe ở Kiềm Đông nhắc đến một lần!”.

“Anh ta nói ‘Xa thần Tây Nam’ họ Diệp!”.

Tiêu Tường vừa nói dứt, còn đang đắm chìm trong truyền thuyết chấn động lòng người của “Xa thần Tây Nam”, cô ta lại không hề phát hiện ra biểu cảm của ba cô gái bên cạnh đều trở nên kỳ lạ, cùng lúc nhìn về phía Diệp Thiên.

Diệp Thiên… cũng là họ Diệp!



Trong phòng thu âm, Diệp Thiên ngồi dựa vào sofa một cách tẻ nhạt, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh đều ở cùng đó.

Vừa rồi Diệp Thiên không từ chối được sự lôi kéo của mấy người, đành bất lực đến đây xem Cố Giai Lệ thu âm.

Bên ngoài phòng thu âm, một chiếc Lexus đỗ bên lề đường, Tiêu Chí Lâm sa sầm mặt lại, nhìn tài liệu vừa được đàn em gửi đến.

“Diệp Thiên? Học sinh lớp 12 trường Tam Trung, đã bỏ học nửa năm trước?”.

Tài liệu về Diệp Thiên chỉ có một đoạn ngắn và vài bức ảnh không đáng kể, đa phần đều nói về mối quan hệ của Diệp Thiên và Tiếu Văn Nguyệt, còn cả nhật ký ra vào tỉnh Xuyên và tỉnh Kiềm của Diệp Thiên.

Xem xong chỗ tài liệu, Tiêu Chí Lâm ném sang một bên, cười khẩy coi thường nói: “Tôi còn tưởng là nhân vật giỏi thế nào, thì ra là một kẻ không nghề không nghiệp, đến cấp ba còn chưa tốt nghiệp, cũng đòi chạy đến Kiềm Tây cướp người phụ nữ của tôi?”.

Tiêu Tường khoanh hai tay trước ngực bĩu môi nói: “Giai Lệ từng nói với em rằng cô ấy và tên Diệp Thiên đó là quen biết từ nhỏ, coi như là bạn thời ấu thơ của nhau!”.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.